Ta gật gật đầu, đứng yên không nhúc nhích.
Hắn thở dài, liếc mắt về phía ta, rồi lại nhìn ra ngoài cửa.
Ta chớp mắt một cái, tỏ vẻ không hiểu.
Hắn tiếp tục liếc mắt, dáng vẻ đó trông như bị chuột rút.
Ta nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, đột nhiên linh quang chợt lóe.
Vì vậy, ta cũng không còn để ý đến tôn ty nữa, một bước tiến lại gần vén mí mắt hắn lên, thổi mạnh một hơi.
Sau khi xác định hơi thở này không lãng phí chút nào, đều thổi vào mắt hắn rồi, ta mới lo lắng hỏi: "Hoàng thượng, ngài đỡ hơn chút nào chưa?"
Nào ngờ, hắn đột nhiên đau đớn che miệng nôn một trận.
Ta hoảng sợ, nhảy phắt vào lòng Hoàng hậu khóc lóc:
"Tỷ tỷ, Hoàng thượng bị trúng độc rồi."
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, cung nữ thị vệ loạn thành một đống, điên cuồng gọi Thái y.
Cuối cùng vẫn là Hoàng thượng mặt đen quát một tiếng: "Tất cả cút ra ngoài cho trẫm."
Lúc này mọi người mới bình tĩnh lại, lui ra ngoài.
"Hoàng thượng, sắc mặt ngài có vẻ khó coi lắm, thật sự không cần gọi Thái y đến xem sao?"
Hoàng hậu vừa ôm ta an ủi, vừa quan tâm hắn.
Nhưng rõ ràng hắn không biết ơn, chỉ vào ta giận dữ nói:
"Giả Trân Châu, tối nay ngươi ăn phân à? Sao thối thế? Thôi được, trẫm đếm đến ba, cút khỏi vòng tay Hoàng hậu, chạy về tẩm cung của ngươi cho trẫm."
Ta ngây người, hai tay càng ôm chặt eo thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-gianh-hoang-hau-voi-hoang-thuong/3735755/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.