Hiền vương ngày thường ôn nhu, lần này lại vô cùng triền miên sâu sắc. Hắn hôn đến mức đầu lưỡi ta tê dại, hơi thở có chút khó khăn. Cánh tay hắn ôm ta hơi siết chặt, dùng một lực đạo cố chấp, như muốn hòa ta vào m.á.u thịt, nhưng lại vô cùng cẩn thận, sợ làm ta bị thương. Sự quấn quýt như sinh ly tử biệt này thật quá kỳ lạ, ta khó hiểu, chỉ là hôn nhau thôi mà, cần gì phải bi tráng như vậy? Sở Tĩnh Vận dường như nhận ra cảm xúc của ta, hắn chậm rãi kết thúc nụ hôn, nhưng lại hôn thêm một cái lên môi ta rồi mới lui ra một chút.
"Cẩm Thư, ta có lời muốn nói với nàng."
Ta nhìn hắn mím môi, ánh mắt không biết đang nhìn về phương nào, bàn tay đặt trên eo ta vì căng thẳng mà nắm chặt lấy dây lưng của ta, khớp xương trắng bệch.
"Ừm, huynh nói đi, ta nghe, nhưng nếu huynh còn dùng sức nữa, dây lưng của ta sẽ đứt đấy."
Theo lời ta nói, hắn đột nhiên nắm lấy vai ta, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt sắc bén như đang nhìn kẻ thù g.i.ế.t cha.
"Tô Cẩm Thư, ta thích nàng!"
Giọng Sở Tĩnh Vận gấp gáp và khàn đặc, thấy ta chớp mắt ngẩn người, hắn l.i.ế.m môi, hắng giọng.
"Ta thích nàng, chỉ thích mình nàng, trước đây ta chưa từng thích ai, sau này cũng tuyệt đối sẽ không cưới thêm người khác. Tô Cẩm Thư, nàng là thê tử duy nhất của Sở Tĩnh Vận ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-cong-tu-ta-khong-thich/3735946/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.