Sở Tĩnh Vận về sớm hơn mọi khi, ta đoán là có người đi báo tin cho hắn, lúc hắn vào không hề có chút ngạc nhiên nào, thái độ rất hòa nhã.
"Sao nàng ăn mặc thế này lại đến đây?"
Ta ra hiệu cho hắn ngồi xuống, trực tiếp vào thẳng vấn đề.
"Gọi Lan Tâm ra đây."
Sở Tĩnh Vận vẫn mỉm cười ôn nhuận như ngọc.
"Được."
Cho đến hiện tại, điện hạ vẫn bình tĩnh.
"Mai Lan Trúc Cúc" là tâm phúc của Sở Tĩnh Vận. Mai Thiển phụ trách quản gia, Lan Tâm phụ trách hộ vệ, Trúc Khê phụ trách hầu hạ, Cúc Thục phụ trách ẩm thực.
Kẻ dùng ám khí tập kích Giang Trạch Hi chính là Lan Tâm.
Trong bốn người, chỉ có Lan Tâm ẩn mình trong bóng tối, tùy thời bảo vệ an toàn cho Sở Tĩnh Vận, cũng chỉ có nàng ta là người ta chưa từng tiếp xúc trực diện suốt hai tháng qua kể từ khi gả vào Hiền vương phủ.
Lan Tâm mặc trang phục gọn gàng của thị vệ, bên hông đeo đoản đao, tóc búi gọn gàng bằng dây buộc tóc, mặt mộc, trông có vẻ lạnh lùng lãnh đạm. Sau khi vào phòng hành lễ xong, nàng ta im lặng không nói một lời. Ta vừa gặm đào vừa nghĩ, chuyện này e là rắc rối hơn ta tưởng.
Thấy hai chúng ta im lặng hồi lâu, Sở Tĩnh Vận mới lộ vẻ nghi hoặc, "Tiểu Lan, xảy ra chuyện gì vậy?"
"Thuộc hạ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-cong-tu-ta-khong-thich/3735944/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.