*
Ôi! Sao lại ăn ngon như thế…
“Vương phi, điểm tâm ở vương phủ đều do Tiểu Cúc làm.”
Tiểu Trúc ngừng may, sắc mặt kỳ quái nhìn ta.
“À, vậy là ta nhớ nhầm rồi.”
Món canh đậu xanh lành lạnh ngọt ngào, tôi uống một hơi hết nửa chén.
“Cho ta thêm chút đường hạt sen.”
“Vâng.”
Tiểu Trúc đứng dậy ra ngoài, đi tới cửa lại ngừng lại: “Ta… hôm qua ta có khi thịt bò, kẹp với bánh bao hay cuốn với bánh đều được.”
“Tiểu Trúc, ta yêu ngươi!”
Lòng ta điên cuồng.
*
Bình thường Sở Tĩnh Vận trở về rất sớm, đoán chừng đã có người tới truyền tin cho chàng, lúc tiến vào chẳng có chút sửng sốt nào, thái độ vô cùng thân thiện.
“Sao nàng lại ăn mặc như thế này?”
Ta tỏ ý bả chàng ngồi xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Gọi Lan Thấm ra đây.”
Sở Tĩnh Vận vẫn cười dịu dàng và ấm áp.
“Được.”
Cho đến nay, cảm xúc của hiền vương điện hại đã ổn định.
*
“Mai Lan Cúc Trúc” là thân tín của Sở Tĩnh Vận, Mai Thiến phụ trách quản gia, Lan Thấm phụ trách việc hộ vệ, Trúc Khê phụ trách cuộc sống thường ngày, Cúc Thục phục trách việc ăn uống.
Người cầm ám khí tập kích Tương Trạch Hi chính là Lan Thấm.
Trong số bốn người chỉ có Lan Thấm là ẩn núp trong bóng tối bảo vệ sự an toàn của Sở Tĩnh Vận bất cứ lúc nào, cũng chỉ có nàng ta là người duy nhất mà ta chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-cho-cong-tu-ma-ta-khong-thich/3406642/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.