"Ừm ừm ừm." Thật ra ta cũng cho là thế. Hoàng hậu là chủ của hậu cung mà còn không hiểu được bài toán gà thỏ cùng chuồng, bầu không khí trong cung này quả thật cần phải chỉnh đốn lại cho tốt.
Hắn nhíu mày thở dài: "Bọn họ nói chuyện với trẫm không được hai câu đã kéo sang việc quan chức của phụ thân huynh trưởng mình."
Ta vui vẻ nói: "May mà phụ thân không để thần thiếp phải lo lắng." – Vô cùng hăng hái tranh giành, không chỉ không cần ta phải thổi gió bên gối với Hoàng thượng, mà còn gửi tiền cho ta tiêu xài.
"Nghe nói phụ thân nàng đã tặng nàng một chiếc vòng tay, làm quà sinh nhật mười bốn tuổi?"
"Ừm..." Ta giơ cổ tay lên, đang định cho hắn xem chiếc vòng, đột nhiên trong lòng hoảng hốt, suýt buột miệng chửi thề.
"Sao?" Hắn quay đầu, ánh mắt lạnh nhạt dừng lại trên người ta.
!
Tên tôn tử này đang gài bẫy ta!
"Thần thiếp mười bảy tuổi." Ta có chút chột dạ.
Giọng hắn vẫn không có gì thay đổi: "Vậy là trẫm nhớ nhầm sao?"
"Không, không phải.” Ta khóc không ra nước mắt, vội vàng phủ nhận: “Là thần thiếp lớn sai rồi."
Hắn nhịn cười liếc nhìn ta một cái, vẻ mặt thong dong, rõ ràng đã nắm được đầy đủ bằng chứng để tru di cửu tộc ta.
"Ái phi mười sáu tuổi vào cung, hôm nay lại mừng sinh nhật mười bốn tuổi, chuyện này là thế nào?"
"Cái này, chuyện này là sao nhỉ, thần thiếp cũng không biết..." Ta run rẩy, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-toan-hoc-tranh-sung-o-hau-cung/3719432/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.