Cắt tỉa rau củ mà Tiền Văn Khuê nhắc đến, đối với Lạc Anh mà nói không thể quen thuộc hơn. Từ khi đến thế giới này, trừ lúc nhàn rỗi cô có lấy dao tỉa mấy bông hoa bằng củ cải thì chưa bao giờ tỉa cái gì quá kỳ công.
Cô cũng là người tỉa rau củ giỏi nhất trong ngự thiện phòng, ngay cả sư phụ đã dạy cô phải thở dài hết lần này đến lần khác, tại sao trước kia không cướp Lạc Anh đến làm đồ đệ kế tục y bát của mình chứ?
Ấy vậy mà, tuy các vị sư phụ đều nói Lạc Anh chỉ là đồ đệ ký danh của mình, nhưng họ vẫn dốc túi hỗ trợ, đem hết những bí quyết nhét đáy hòm truyền thụ cho cô.
Lạc Anh không vội nhận lời, cô chưa biết đối phương có yêu cầu gì và muốn cắt tỉa cái gì. Kiếp trước cô rất quen thuộc với hoa lá, chim muông, cá và côn trùng, thác nước núi non, nhưng nếu bảo cô tỉa một cái gì đó hiện đại, cô cần phải cân nhắc thêm.
Thứ hai, công cụ dao tỉa thời này khác với kiếp trước, ngay cả dao kéo nồi niêu gia đình nguyên chủ để lại cô cũng phải thích ứng mới dùng được.
“Cần phải tỉa cái gì?” Lạc Anh lại hỏi.
“Càng phức tạp càng tốt, tốt nhất là hình long phượng, vừa trông thấy đã có thể trấn trụ người ngoài nghề.”
“Hùng ưng giương cánh, hoa sen tịnh đế, cái này được không?” Lạc Anh nhớ lại những yến hội trước kia sư phụ điêu thực* thường làm những thứ này.
(*) Điêu thực: Cắt tỉa rau củ
“Tốt nhất là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-my-thuc-chinh-phuc-gioi-giai-tri/453080/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.