Phong Cảnh Thần khẽ lắc đầu: "Gia chủ nhà họ Yến chưa từng nói cho hắn biết những chuyện đó."
Mộ Dung Kiều lúc này mới thở phào một hơi.
Nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn yên tâm: "Tuy họ không nói, nhưng với sự thông minh của Tư Diệu, liệu cậu ấy có tự mình nhận ra được không?"
Phong Cảnh Thần nhìn vào ghi chép trên Sổ Sinh Tử điện tử, khẽ lắc đầu: "Tư Diệu cũng không biết. Sự kiện kia xảy ra trước khi cậu ấy ra đời. Kể từ đó, gia chủ nhà họ Yến cũng không làm thêm chuyện gì xấu xa nữa."
Dù nói vậy, đáy mắt y vẫn ánh lên vẻ lạnh như băng.
Mộ Dung Kiều mơ hồ đoán được: "A Ngọc, sự kiện đó có phải rất nghiêm trọng không?"
Phong Cảnh Thần đang định trả lời.
Thì đột nhiên, chuông điện thoại di động của y vang lên.
Là Yến Tư Diệu gọi tới.
Phong Cảnh Thần và Mộ Dung Kiều liếc nhìn nhau.
Mộ Dung Kiều bất đắc dĩ: "Tư Diệu thông minh như vậy, chắc chắn cũng đã đoán ra được điều gì đó rồi."
Hắn nhìn Phong Cảnh Thần chằm chằm, đôi mắt như đang hỏi: Chúng ta phải làm sao bây giờ? Phong Cảnh Thần suy nghĩ một chút, nhấn nút loa ngoài rồi mới nhận cuộc gọi. Giọng của Yến Tư Diệu lúc này vô cùng khàn khàn. Mỗi một từ như thể được nặn ra từ kẽ răng, khó khăn cất lời: "Thần ca, cha tôi... ông ấy có phải..." Phong Cảnh Thần ngắt lời: "Không tệ như cậu nghĩ. Nhưng cũng không hoàn toàn vô tội." Tim Yến Tư Diệu thắt lại. Dù đang bịt mắt, Tả Chiêu cũng có thể thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4680040/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.