Phong Cảnh Thần nhìn vẻ mặt sững sờ của Mộ Dung Kiều, khẽ cười một tiếng rồi cầm lấy điện thoại của hắn.
Lúc này Mộ Dung Kiều mới hoàn hồn, r*n r* một tiếng rồi ôm chầm lấy Phong Cảnh Thần, vùi đầu vào vai anh.
Mất mặt chết đi được!!
Phong Cảnh Thần nhìn hắn với ánh mắt đầy ý cười.
Hai người trêu đùa một lát, cuối cùng sự chú ý trên màn hình bình luận cũng trở lại "bình thường".
【Khoan đã, Chử Thiên Duệ nhập ma? Còn định hại người? Chuyện gì thế này?!】
【Chử Thiên Duệ không phải đã bị phế đan điền rồi sao? Lẽ nào hắn đã dùng tà thuật để khôi phục tu vi?!】
【Nhưng Chử Thiên Duệ đã không còn tu vi, làm sao hắn hại người được? Lẽ nào...】
Câu nói bỏ lửng đầy ẩn ý khiến tất cả mọi người chợt rùng mình.
Màn hình bình luận vốn đang sôi nổi bỗng im bặt một cách kỳ dị.
Nếu thật sự như họ suy đoán.
Vậy thì buổi phát sóng trực tiếp tối nay, e rằng còn lâu mới đơn giản như họ nghĩ!
Trong lúc mọi người đang bị suy đoán của chính mình dọa cho hồn bay phách lạc.
Tại dinh thự nhà họ Chử.
Chử gia chủ một mình ngồi trong thư phòng.
Ông ta nhìn từng dòng bình luận trong phòng livestream, sắc mặt biến đổi không ngừng.
Ông ta không ngờ, con trai mình muộn như vậy vẫn chưa về nhà.
Lại là bởi vì... đã chết!
Chử gia chủ siết chặt tay vịn đầu rồng, mu bàn tay nổi đầy gân xanh: "Duệ à..."
"Rắc" một tiếng.
Chiếc tay vịn của ghế tựa làm bằng gỗ đào trăm năm lặng lẽ vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4680039/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.