"A Ngọc!" Mộ Dung Kiều dán chặt vào cửa, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Hắn chỉ muốn tông cửa xông ra ngay lập tức!
Nhưng hắn cố gắng giữ bình tĩnh: "Cậu... cậu đã về rồi."
Phong Cảnh Thần nhìn hắn đầy nghi hoặc: "Sao tự nhiên lại lắp bắp vậy?"
Mộ Dung Kiều: "Không... không có!"
Phong Cảnh Thần: "...?"
Diêm Vương Ấn bay vòng quanh Mộ Dung Kiều, chậc chậc vài tiếng: "Cái tên này đang chột dạ! Thần Thần, hắn nhất định có chuyện giấu ngươi! Nhất định là lợi dụng lúc ngươi không có ở đây, đi ra ngoài làm chuyện xấu!"
Phong Cảnh Thần khẽ nhướng mày.
Mộ Dung Kiều: "... Khụ."
Hắn cụp mắt nhìn xuống sàn nhà, hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén nhịp tim đang tăng tốc điên cuồng.
Hắn vội vàng lảng sang chuyện khác: "Đúng rồi A Ngọc, bên Địa Phủ đã thẩm vấn xong tên họ Nghiêm kia chưa?"
Diêm Vương Ấn: "Chậc chậc chậc, giấu đầu hở đuôi! Giấu đầu hở đuôi mà!"
Ánh mắt Phong Cảnh Thần cũng đầy nghi ngờ.
Mộ Dung Kiều bị hắn nhìn đến tim đập lại một lần nữa điên cuồng tăng nhanh!
Thậm chí đầu óc còn thoáng nghĩ đến việc liệu có nên thú nhận luôn không!
Nhưng Phong Cảnh Thần chỉ nhìn hắn một cái rồi thuận theo lời hắn nói: "Đã thẩm tra ra rồi."
"À, vậy à." Nghe vậy, Mộ Dung Kiều chẳng hiểu sao trong lòng lại mơ hồ có chút mất mát.
Phong Cảnh Thần liền nghi hoặc liếc nhìn hắn.
Lúc này, đầu óc Mộ Dung Kiều đã bình tĩnh hơn nhiều.
Hắn vô tội chớp mắt mấy cái: "A Ngọc, vậy các cậu đã thẩm tra ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4680003/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.