Sắc mặt Mộ Dung Kiều hơi nghiêm lại.
Thấy Sư Thu Lộ đúng là đã đến giới hạn, anh ta mới nói: "Thôi được, ta đi xử lý ả. Các ngươi cẩn thận."
Nói xong, Mộ Dung Kiều trở tay vỗ một lá bùa vàng lên vai của ba người Phong Cảnh Thần.
Ngay khoảnh khắc lá bùa dính vào.
Phong Cảnh Thần cảm giác một dòng nước ấm bao bọc lấy mình, cái lạnh buốt xương len lỏi khắp nơi bỗng tan biến như băng gặp nắng.
Mộ Dung Kiều nhìn thẳng vào Phong Cảnh Thần, nghiêm túc dặn dò: "Tiểu ca ca, có lá bùa hộ mệnh này, nữ quỷ kia tuyệt đối không thể làm hại cậu. Nhưng cậu phải nhớ kỹ, bất kể gặp phải chuyện gì, cũng tuyệt đối không được gỡ nó xuống. Biết không?"
Phong Cảnh Thần cúi xuống nhìn lá bùa.
Nó trông giống hệt như lá bùa hắn nhận được tối qua, chỉ là không được gấp thành hình tam giác.
Hơn nữa, không biết Mộ Dung Kiều đã làm thế nào mà dù không dùng keo dán, lá bùa vẫn dính chặt vào người hắn.
Trong lòng Phong Cảnh Thần cảm thấy mới mẻ, nhưng trên mặt không hề biểu lộ: "Được."
Mộ Dung Kiều lúc này mới gật đầu với sư đệ và sư muội, rồi thoáng cái đã rời khỏi phạm vi trận pháp.
Ngay lập tức, Sư Thu Lộ cũng không thể chịu đựng được nữa: "Cẩn thận, ta sắp thu lại trận pháp. Chúng ta cứ đứng yên tại chỗ, không được di chuyển, đợi sư huynh trở về."
Nói xong, cô còn liếc nhìn Phong Cảnh Thần một cái với ánh mắt vừa cảnh giác vừa nhắc nhở.
Tức thì, vòng bảo vệ màu vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dung-khoa-hoc-ky-thuat-chan-hung-dia-phu/4679945/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.