*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Chúng nó đang muốn nói cái gì... Quý Hành suy nghĩ rất lâu nhưng không thể nghĩ ra được gì nên cậu chuẩn bị đi tiếp từ đây. Cậu vừa tiến bước thì đám cỏ sau lưng lại kích động lên, đau đầu thiệt luôn. 
Hoá ra cái thuộc tính tăng độ yêu thích của thực vật là để giúp người ta thu lấy vật phẩm á hả? Cậu còn có nửa cái mê cung chưa đụng vô á. 
   
Trên tay Quý Hành cầm chiếc đèn lồng giúp cậu nhìn rõ được xung quanh hơn. Ví dụ mấy đám cỏ hồi nãy cậu nhìn thấy quen lắm. Cậu khẳng định nó không phải là giống mới phát triển gần đây, mà cũng thuộc vào hàng cổ xưa lắm rồi, nhưng tên cụ thể nó là gì thì tạm thời cậu chưa có nhớ. 
   
Quý Hành đã đi rất lâu trong nửa mê cung còn lại. Hai tay cậu cầm đạo cụ để đề phòng tình huống bất kỳ nhưng mãi vẫn chưa thấy bông hoa nào, thậm chí không thấy cả một đám cỏ nhỏ. Quý Hành cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Cậu quay người nhìn về phía lối rẽ vừa đi qua, trực giác cậu cảm thấy có đôi mắt nào đó đang nhìn chằm chằm vào mình. 
   
Không thể là cỏ bên kia vì Quý Hành đã quen thuộc với tụi nó. Cậu lại đi về phía trước vài bước thì va vào một bức tường phải lùi lại, cùng lúc cậu nhìn thấy một cái hộp đang hé mở. 
   
Cuối cùng cậu cũng nhận ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-vi-hon-phu-nam-thang/213831/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.