Nếu như miệng giếng này quan trọng thì Quý Hành nghĩ cậu nên xuống dưới xem thử như thế nào. 
   
"Cô đợi tôi một lát," Quý Hành nói, "Tôi xuống giếng xem thử." 
   
Hùng Manh Manh trợn mắt ngoác mồm. Nghe Quý Hành nói đi mạo hiểm mà như thể nói đi ăn cơm uống nước: "Cậu, cậu... cậu định đi vượt phó bản sao? " 
Thấy Quý Hành có vẻ không nói đùa, Manh Manh quyết định giới thiệu sơ lược về phó bản cho cậu: "Phó bản thực ra là một cái mê cung, cậu tìm thấy đường ra sẽ được thưởng thêm một thuộc tính nhất định. Tuy phó bản có hơi đáng sợ nhưng thực ra cũng có lợi cho người chơi, cậu chỉ cần nhớ đừng để bị thực vật cắn là được. " 
   
" Cắn? "Quý Hành cảm thấy rằng thực vật là sinh vật đáng yêu nhất trên thế giới. 
   
Manh Manh gật đầu lia lịa, "Bên trong mê cung một bên là cỏ, một bên hình như... là hoa?" Cô rất miễn cưỡng nghĩ kỹ lại, "Dù sao thì... rất tàn nhẫn, đáng sợ, điên cuồng... chỉ có việc cậu không nghĩ ra, không có việc nó làm không được. Vì cái thứ quỷ này về sau mỗi lần tôi thấy thực vật đều theo bản năng muốn bỏ trốn ấy." 
  
" Trong tủ đồ có đạo cụ, hình như có hơi vô dụng. Lúc đó tôi chỉ lo chạy chạy và nên sau này chie nghe lời người khác kể. Nói chung cậu hãy cẩn thận nha". 
   
Quý Hành gật đầu. Cậu hiểu rồi. 
   
Cái giếng trông rất bình thường, Quý Hành trước đó thậm chí còn dùng nó để múc nước tưới rau. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-vi-hon-phu-nam-thang/213830/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.