Ngôn Vũ còn chưa quay về, Ngôn Càn cũng không biết mình bị tộc nhân kéo đi nơi nào.
Có hàng trăm con rùa nhỏ đang phơi nắng trên giường đất, đây là thời điểm chúng lảm nhảm những lời ê ê a a không rõ ràng.
Chúng như một đám tiểu xảo* tươi mới, được đặt trên kệ siêu thị, chờ thực khách tới mua.
Tiểu xảo: Khéo vặt.
Vào thời khắc này, là người duy nhất trong khu lồng ấp có năng lực hóa hình người, Ngôn Lạc Nguyệt có cảm giác áp lực đột ngột tăng lên.
Nhanh chóng nhìn xung quanh một vòng, Ngôn Lạc Nguyệt cuối cùng cũng khóa chặt mục tiêu là chiếc tủ đang dựa vào tường.
Ngăn tủ vốn là dùng để chứa chăn bông, nhưng bây giờ tất cả chăn bông đều trải ở trên ngăn tủ, ngăn tủ trống không, có thể dùng để chứa người.
Ngôn Lạc Nguyệt chỉ vào ngăn tủ, thúc giục các rùa con: "Mau, qua bên kia!"
Mà chính nàng là người bò đến ngăn tủ nhanh hơn bất kỳ con rùa nhỏ nào.
Ngôn Lạc Nguyệt kéo ngăn tủ ra, một phen vớt rùa con trên giường đất bỏ vào trong.
Ngày đêm ở bên nhau lâu như vậy, rùa nhỏ mặc dù không biết nói tiếng người, nhưng cũng đã có thể nghe hiểu được những đoạn đối thoại đơn giản.
Một bên tràn ngập hơi thở uy hiếp của thiên địch đang từ ngoài cửa tiến vào, một bên là người bạn chơi rất quen thuộc của chúng. Dù có nghĩ bằng đầu bằng đuôi thì những chú rùa con cũng biết đường nào mà bò.
Những chú rùa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-thanh-hp-nghien-ep-ca-gioi-tu-chan/2472321/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.