Đã nói là “ăn chay”, nhưng dã tâm hừng hực của nam nhân cho dù có dội nước lạnh cũng không dập được, Cố Nguyên Bạch cũng cảm thấy bản thân có chút thay đổi thất thường, hơi hơi thấu hiểu được tâm tình của Khang Hi lúc về già. 
Biết mình sắp chết, biết những việc mình đang làm đều là không công, thậm chí biết rõ người cầm quyền trong tương lai chính là người bên cạnh mình. 
Nhưng bản thân không muốn nhượng quyền, tâm không cam tình không nguyện, lại không muốn giết người cầm quyền trong tương lai đó, bởi vì nếu giết nam chính rồi thì còn có ai có thể làm tốt hơn hắn a? 
Chính là vì như thế nên mỗi khi đối mặt với Tiết Viễn và Chử Vệ, Cố Nguyên Bạch đều có cảm giác rất phức tạp. 
Kể từ lúc có suy nghĩ này, Cố Nguyên Bạch liền an an phận phận ở trong cung, một ngày chỉ có đúng ba việc, lên triều, ngủ và xử lý chính vụ. Thân thể này của y quá mức kiều quý, chỉ một vết thương nhỏ thôi mà cứ như bị trọng thương vậy. Mắt cá nhân một ngày so với một ngày càng lúc càng sưng to lên, vết bầm xanh tím đã lan đến tận mu bàn chân, dường như y cũng bắt đầu quen dần với nỗi đau này rồi, nhưng ngự y lại không thoải mái như vậy, càng ngày càng mặt ủ mày chau. 
Vết thương của Thánh Thượng quá mức nghiêm trọng, khiến cho mỗi khi bọn họ xoa bóp đều có cảm giác như đang làm chuyện tội ác tày trời gì đó vậy. 
Cứ thế qua mười mấy ngày, chỗ sưng trên chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-my-nhan-de-on-dinh-thien-ha/981141/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.