Lão hổ đột nhiên an tĩnh lại.
Khiến Triệu Bân nhịn không được đầu óc trống rỗng, lòng tràn đầy sợ hãi.
Hắn vội vàng chống thân thể.
Lão hổ trong ngực nhắm hai mắt, hơn nữa một thân đầy vết thương thảm không nỡ nhìn, giống như đã chết.
Sẽ không.
Nó sẽ không chết.
Thật vất vả mới thoát ra, sao nó có thể chết ở chỗ này.
Triệu Bân gom đủ dũng khí, thử hơi thở của lão hổ.
Hơi thở mỏng manh giống như tùy thời sẽ biến mất.
Nhưng trái tim đang treo lên của Triệu Bân lập tức thả lại tại chỗ.
Vẻ mặt kinh hồn chưa định.
Còn may.
Còn may nó không có chuyện gì.
Mấy ngày này nó nhất định chịu rất nhiều khổ.
Đói khát cùng bị thương thời khắc tra tấn nó, có lẽ nó thật lâu đều chưa được ngủ ngon.
Nó đột nhiên run run chân sau.
Giống như bị ác mộng quấy rầy.
Triệu Bân cẩn thận ôm lấy lão hổ, sờ sờ đầu của nó: "Không có việc gì, ngủ đi......"
Lão hổ dần dần bình tĩnh trở lại.
*******
Quý Vô Tu vốn không phải loại người thánh mẫu hoặc là thích ra vẻ gì đó.
Nhưng, khi y mới tới thế giới này, liền tiếp nhận rất nhiều sự trợ giúp của thú biến dị.
Có báo đen, có sói bạc.....
Bản tính bên trong của chúng nó là lương thiện, khiến y dần dần sinh ra lòng trung thành với chủng tộc thú biến dị này.
Cho nên khi y nhìn thấy tình trạng thê thảm như vậy của thú biến dị, liền bắt đầu sinh ra xúc động muốn cứu chúng nó.
Nhưng hiện tại có một con thú biến dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524888/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.