Mặc dù Otis cả người tản ra hơi thở khó chịu.
Nhưng không có ai nhận ra có gì đó không ổn.
Bởi vì trong ấn tượng của mọi người, tính tình của nguyên soái trẻ tuổi của đế quốc đúng là không phải tốt lắm.
Nhưng chỉ có duy nhất Quý Vô Tu bắt đầu cảm thấy bất an.
Y cứ cảm thấy Otis tức giận.
Hơn nữa còn là cực kỳ tức giận.
Quý Vô Tu nhìn xung quanh, cuối cùng nhận ra điều gì.
Hạ sĩ kia lúc này đang ôm mình, tựa hồ có vẻ thân mật.
Otis lạnh lùng nhìn qua cục cưng nhỏ, giống như cười lạnh vài tiếng.
Quý Vô Tu: "......"
Được rồi, y đã hiểu.
Lúc này, hạ sĩ còn đang kích động không nhịn được ôm lấy quả cầu lông: "Mau nhìn! Là nguyên soái tới!"
Con thú biến dị kia giật giật thân thể, yên lặng đẩy tay hạ sĩ ra, cũng đứng ở vị trí khá xa.
Hạ sĩ: "......"
Otis thu lại ánh mắt, vẻ mặt trở nên lãnh đạm.
Mọi người không nhịn được mà kích động, sắc mặt bọn họ đỏ lên, gắt gao áp chế kích động sắp trào ra.
Đại đa số các binh lính rất ít khi có thể nhìn thấy nguyên soái ở khoảng cách gần như vậy.
Mà hôm nay, bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy Otis mang quân cứu người.
Chỉ với phần vinh hạnh này, cũng đủ khiến những người này căn bản không thèm quan tâm cái gì mà sâu biến dị, nỗ lực đứng thẳng thân thể, thực hiện một cái lễ với vị nguyên soái trẻ tuổi nhất đế quốc này.
Otis mặc quân trang cắt may khéo léo, trên đầu mang quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524886/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.