Edit: Bilun
Mỗi ngày, sói bạc đều ăn các loại thịt nướng Triệu Lợi Binh cố ý để lại, Quý Vô Tu thì vì tránh né Otis, phá lệ không xuất hiện, thậm chí tìm một chỗ trốn đi.
Sợ vị nguyên soái kia lại bắt y tới nơi nào đó đánh sâu biến dị.
Sắc mặt Otis âm u, không nói một lời.
Triệu Lợi Binh lo sợ bất an nói: "Hay là ta đi tìm nó ra?"
Otis nhìn Triệu Lợi Binh một cái nói: "Không cần."
Tuy nói vậy, nhưng Otis vẫn nướng xong tất cả thịt rồi mới rời đi.
Sói bạc cũng ở thời điểm này nhảy ra bắt đầu vùi đầu ăn cơm, Quý Vô Tu chậm rãi từ phía sau bò ra, vẻ mặt chạy thoát khỏi miệng hổ.
Ngày hôm sau, Otis không xuất hiện.
Quý Vô Tu ngẩn người.
Không phải người nọ tức giận chứ?
Quý Vô Tu nghĩ thầm muốn hỏi Triệu Lợi Binh, nhưng lại không thể mở miệng, lập tức rầu rĩ không vui ngồi xuống.
Triệu Lợi Binh sờ sờ đầu quả cầu lông bên người, cho rằng nó không vui, giải thích: "Hôm nay nguyên soái lâm thời bị gọi đi xử lý nguy cơ trùng động."
Tuy biết quả cầu lông này cũng nghe không hiểu tiếng người.
Nhưng mỗi lần, khi anh đối mặt với đầu thú biến dị tràn ngập linh tính này, cứ sinh ra ảo giác kỳ thực nó cực kỳ thông minh.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng biết không có khả năng.
Đầu thú biến dị này vừa thấy liền rất ngốc nghếch đáng yêu.
Quý Vô Tu nghe được Triệu Lợi Binh nói, buồn bực trong lòng lúc này mới tiêu tán không ít.
Cùng lúc đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-manh-de-thang-cap/524840/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.