"Vậy các ngươi có nghĩ đến chuyện, nàng không phải là thượng phẩm cũng không phải cực phẩm. Mà là linh căn trong truyền thuyết..." Chúc Ưu miễn cưỡng thu lại biểu tình, bình tĩnh nói: "Thiên phẩm."
Tâm trạng lúc này của nàng rất phức tạp.
Kia chính là thiên phẩm đó, lúc trước Nguyệt Thanh Tông nghĩ như thế nào, mà lại dễ dàng thả chạy mất vậy?
Diệp Thanh Hàn: "Ta cũng nghĩ vậy." Lúc trước, khi hắn độ kiếp, nàng đã đến tham gia chung, không những tham gia mà còn giúp hắn chia sẻ phần lớn lôi kiếp.
Khi đó hắn đã nghĩ đến khả năng này.
Nhưng không cơ hội để xác thực suy đoán của mình, hắn cũng không thể nào lôi kéo Diệp Kiều rồi ấn tay nàng lên đá thí nghiệm để tra hỏi.
Tu sĩ bên ngoài đều biết thân biết phận mà tránh qua một bên, giữa không trung thiên lôi không ngừng đánh xuống, căn bản không chừa cho người ta một giây để thở.
Giống như bị điên mà nhắm vào Diệp Kiều ở trong bí cảnh đánh xuống.
Ban đầu bọn họ còn có chút khiếp sợ, nhưng sau đó bản thân mỗi người còn lo cho mình chưa xong, bởi vì thiên lôi này, nó sẽ lan đến người bên ngoài, cho dù không phải trực tiếp đánh bọn họ, nhưng dư chấn của nó cũng khiến những tu sĩ có tu vi thấp chịu không nỗi.
Mắt thấy trường hợp đã có chút mất khống chế, tông chủ Vấn Kiếm Tông nhíu mày, nhanh chóng đứng ra chủ trì đại cục, "Vân Ngân."
"Thiết lập kết giới."
Vân Ngân thấy thế liền hờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555971/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.