"Chậc chậc chậc, lôi kiếp đánh bí cảnh, ta tên Diệp Kiều hãy nhớ kĩ."
Mặc kệ là lôi kiếp hay là bí cảnh, đều được sinh ra từ đất trời, vậy khi chạm mặt nhau thì bên nào sẽ chiếm ưu thế đây?
"Lôi kiếp có thể đánh nứt bí cảnh sao? Nếu đánh không được, thì sau này độ kiếp có thể vào bí cảnh để để trốn không?"
"Kia chính là thiên lôi đó, tất nhiên có thể đánh vỡ bí cảnh rồi."
"Trước đó cũng có một số tu sĩ độ kiếp bên trong bí cảnh, nhưng vẫn bình an vô sự, lôi kiếp chính là từ ý chí của thiên đạo mà ra, nó chỉ đánh người, nên bí cảnh sẽ không bị ảnh hưởng."
Vậy Diệp Kiều không phải thảm rồi sao?
Vốn dĩ bí cảnh đang chuẩn bị một đợt thú triều Nguyên Anh Kỳ, Diệp Kiều thì bị nó nhốt không cho ra, hơn nữa lại có thêm lôi kiếp đi góp vui, ba bên chồng lên nhau, làm mọi người sinh ra vài phần nghi vấn, liệu Diệp Kiều có thể sống sót nổi không?
Trưởng lão Vấn Kiếm Tông nghiêng đầu dò hỏi ý kiến đối phương, "Thành Phong Tông có pháp khí cưỡng chế mở ra bí cảnh. Có muốn vào cứu người không?"
Tần Phạn Phạn khoanh tay nhìn lôi kiếp đang oanh liệt trên bầu trời, lắc đầu nói: "Mọi người chỉ cần tránh xa một chút, đừng tới gần con bé là được. Lôi kiếp sắp đến rồi."
Về phía những người cấp cao của mấy tông khác trong lòng đều mang ý xấu, nghe Trường Minh Tông nói vậy, bọn họ cũng lần lượt im miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555970/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.