Năm người tạo ra động tĩnh quá lớn, dẫn đến đèn phòng của tất cả tông môn cách vách đồng loạt sáng lên, nhóm thân truyền cũng vì tò mò mà chạy ra xem kịch.
"..."
Lúc này Tống Hàn Thanh còn đang trằn trọc ngủ không yên giấc vì kết quả xếp hạng, thì bất thình lình nghe được âm thanh khua chiêng múa trống trước cửa tông môn của mình.
Giây tiếp theo, lại nghe Mộc Trọng Hi dồn hết sức lực la lên một câu: "Nguyệt Thanh Tông thiếu tiền không trả." Làm cho hắn thiếu chút nữa đã lăn rớt xuống giường.
A a a Diệp Kiều!!
Hắn vẫn luôn biết Trường Minh Tông đã thay đổi, nhưng hắn lại không nghĩ tới, đám người này...con mẹ nó...không biết ngại mà đến tận nhà gõ cửa như này.
Tống Hàn Thanh tức giận đến phồng cả mũi, chỉ có thể chạy nhanh đi tìm sư huynh sư muội vay tiền, để chặn họng cái đám kia.
Nếu không thì ngày mai trên diễn đàn nhất định sẽ đăng tin 'Đại đệ tử Nguyệt Thanh Tông thiếu nợ, nhưng mặt dày không chịu trả' cho coi.
Tống Hàn Thanh đi mượn khắp nơi mới miễn cưỡng có đủ, ngay lúc hắn chuẩn bị đi quăng đống linh thạch này vào miệng của Diệp Kiều cho nàng im họng, thì Vân Ngân chợt đi ra.
"Sư phụ." Tống Hàn Thanh ngại đến đỏ mặt.
Tất nhiên 100% là do hành vi không biết xấu hổ của bọn Diệp Kiều làm cho tức giận.
Vân Ngân thần sắc phức tạp, nghe thấy âm thanh bên ngoài liền thở dài: "Đưa linh thạch cho ta, để ta ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555412/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.