"Những thứ ta hứa với bà ấy đều là thứ bà ấy nhất định muốn, bà ấy không có lý do gì để từ chối."
"Như Ý Lâu tuy là sản nghiệp của ta, nhưng sáu phần tiền kiếm được đều vào kho riêng của phụ hoàng, chuyện này ngoài ta và phụ hoàng ra, không ai biết. Ngoài ra, Như Ý Lâu còn thu thập rất nhiều điểm yếu của các quan viên, có cái không đáng ngại, có cái lại là đòn chí mạng đối với họ. Những thứ này, Thái hậu sẽ không thể không muốn."
Ân Cửu Dật dừng một chút rồi nói tiếp: "Ta không bị bệnh, làm vậy chỉ là để giảm bớt sự đề phòng của Hoàng đế đối với ta, như vậy, nàng mới có thể thuận lợi trở về."
Ta lo lắng gật đầu.
Ân Cửu Dật ôm ta rất lâu, gục đầu vào vai ta, muốn nói lại thôi: "Sau này chúng ta sẽ đến Lâm An sinh sống, dân phong Lâm An thuần phác, sơn thủy hữu tình, là một nơi tốt. Nàng làm phi tần có vui không? Nàng đã từng nghe nói về Lâm An chưa? Nàng có nguyện ý rời đi cùng ta không?"
Ta tinh ý nắm bắt được điểm mấu chốt trong lời chàng: "Làm phi tử ta chẳng vui vẻ chút nào, ngày nào ta cũng nhớ chàng, nhớ chàng da diết. Suốt ngày nằm mơ thấy chàng ôm ta ngủ, mơ thấy chàng cùng ta trêu đùa Nguyên Bảo."
"Đừng nghi ngờ ta, chàng mãi mãi là lựa chọn hàng đầu của ta."
Đáy mắt Ân Cửu Dật ánh lên tia nước, hắn nắm lấy tay ta, chúng ta cùng nằm trên giường, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726997/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.