Tiểu Đào hít sâu một hơi, bàn tay đặt trên vai ta run lên bần bật.
Ta khá hơn nàng một chút, thản nhiên đặt tay lên đầu gối, âm thầm dùng sức ấn chặt chân.
Ân Cửu Dật đã thay quần áo xong, vén rèm châu lên hỏi: “Xong chưa?”
Lúc này hắn như được hào quang bao phủ, hắn hắn hắn hắn thật sự giàu có.
Ân Cửu Dật đã hai mươi ba tuổi, hai vị Vương phi cũng khoảng hai mươi tuổi.
Vương phi tên là Lục Ngữ Dung, trắc phi tên là Phương Hận Ngọc.
Vương phi là con gái út của Lục lão tướng quân, biểu muội của Ân Cửu Dật, nàng có vẻ ngoài đáng yêu, nét mặt ngọt ngào tươi tắn.
Phương trắc phi là con gái thứ hai của Phương đại nhân, Thượng thư Hình bộ, nàng là một mỹ nhân thanh lãnh thoát tục.
Dù đã mặc y phục lộng lẫy, đeo trang sức quý giá, nhưng trước mặt hai người họ, ta vẫn cảm thấy không ngẩng đầu lên nổi, cảm giác gà quê gặp phượng hoàng tự nhiên dâng lên.
Họ mới là tiểu thư khuê các chân chính, cử chỉ điệu bộ đều đẹp mắt, ngay cả tư thế uống trà cũng tao nhã như vậy.
Phía dưới còn đứng ba cô nương xinh đẹp, xem ra hẳn là thiếp thất của Ân Cửu Dật.
“Yến Yến, lát nữa đưa sổ sách mua bán của nhà bếp đến chỗ Chương trắc phi nhé.” Lục Ngữ Dung nói với người phía dưới.
Một cô gái mặc áo vàng bước ra, dường như không ngờ tới lời này, do dự một chút mới đáp: “Vâng.”
Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726921/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.