Phụ thân ta không thể ngờ rằng mọi chuyện lại trở nên như thế này, ánh mắt sắc bén và kinh ngạc quét qua, đầy vẻ khó tin. Ánh mắt lạnh lùng dừng trên người ta hồi lâu, rồi đột nhiên chuyển sang Ân Cửu Dật.
Sau vài câu chào hỏi nhạt nhẽo, phụ thân ta hừ lạnh một tiếng, xoay người đi vào phủ trước.
Ta đi bên cạnh Ân Cửu Dật, tâm trạng rối bời.
"Nửa cuối năm nay, ngoài ngày mùng năm tháng mười một, thì ngày mười hai tháng mười là ngày tốt nhất." Ân Cửu Dật hỏi ta: "Ngày này có vội quá không? Nếu nàng thấy quá gấp gáp, ta sẽ về xem lại ngày khác."
Ta lắc đầu: "Ngày này rất tốt, không cần phải chọn ngày khác."
"Vương gia, thật sự cảm ơn người." Ta nhìn chằm chằm xuống đất đầy lá rụng: "Trước đây ta cũng từng nghĩ, sau này mình sẽ gả cho người như thế nào. Có thể gả cho người, ta cảm thấy rất tốt."
Hắn khựng lại, im lặng hồi lâu, rồi đột nhiên đưa tay xoa đầu ta: "Nàng xinh đẹp như vậy, cưới về nhà ngắm cũng đã thấy vui mắt rồi, bản vương cũng không thiệt."
Một chén trà sau, ta tiễn Ân Cửu Dật ra cửa. Vừa bước ra khỏi cửa phủ, hắn quay sang hỏi ta: "Ngày kia là sinh thần của nàng, hay là ta đón nàng đến An vương phủ tham quan một chút?"
Sinh thần của ta là ngày mùng chín tháng chín, sao hắn lại biết được?
Hình như hắn đã đoán trước được sự nghi hoặc của ta, hắn lấy từ trong n.g.ự.c ra tờ giấy ghi ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726918/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.