Khuyết Hàn Phù thấy Trúc Tâm Nhã bị Vương Đình Hương đẩy ra, mắt lạnh ngưng lại.
Cố tình Vương Đình Hương một chút cảm giác nguy cơ cũng không có, còn rất nhiệt tình mà nói chuyện với Khuyết Hàn Phù.
"Chú ruột của tôi là Vương phó hiệu trưởng, hắn hay nhắc đến ngài với tôi, nói ngài là một khối kim tự chiêu bài của đại học Long Thành, rất nhiều học sinh ban đầu muốn đi du học cuối cùng đều vì đi theo ngài mà thi vào trường. Chú tôi nói ngài có đại trí tuệ, muốn tôi thỉnh giáo ngài nhiều hơn. Khuyết giáo sư, có phải đi dạy có học sinh nào không nghe lời hay không, ngài cứ giao cho tôi, tôi tuyệt đối giải quyết hoàn hoàn hảo hảo cho ngài."
Vương Đình Hương vỗ ngực nói.
Trúc Tâm Nhã thấy Vương Đình Hương há mồm là chú ruột, ngậm miệng là Vương phó hiệu trưởng, nhịn không được trợn trắng mắt.
Nàng đi qua đôi tay dùng sức đẩy Vương Đình Hương ra, trước khi Vương Đình Hương nổi bão thì ôm lấy cánh tay Khuyết Hàn Phù, ủy ủy khuất khuất dùng ngón tay trắng nõn chỉ vào Vương Đình Hương nói với Khuyết Hàn Phù: "Khuyết giáo sư, chính là cô ta khi dễ em."
Vương Đình Hương tức khắc trợn tròn mắt, "Không phải, tôi không có, Khuyết giáo sư.....Ngài với bạn học này có quan hệ gì?"
Vương Đình Hương cẩn thận hỏi.
Khuyết Hàn Phù rũ mắt, đối diện với đôi mắt thủy nhuận của Trúc Tâm Nhã, nhàn nhạt nói: "Em ấy là muội muội tôi."
Ánh mắt Vương Đình Hương có chút hoài nghi, "Khuyết giáo sư với muội muội ngài không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doat-bach-nguyet-quang-cua-nam-chu/190998/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.