Khuyết Hàn Phù đưa Trúc Tâm Nhã đến ngoài cửa ký túc xá liền rời đi, Trúc Tâm Nhã nhìn bóng dáng cô biến mất ở trong màn mưa, mới xoay người đi vào ký túc xá.
Trở lại ký túc xá, Trúc Tâm Nhã cởi giày bò lên giường gửi wechat cho Khuyết Hàn Phù.
Trúc Tâm Nhã: Khuyết giáo sư, em đã vào trong Trúc Tâm Nhã, cô tới văn phòng rồi trả lời em một chút được không ~
Gửi tin nhắn xong liền bắt đầu nhìn chằm chằm di dộng chờ Khuyết Hàn Phù trả lời.
Trong lòng nàng biết Khuyết Hàn Phù đi về phải mất ít nhất năm phút đồng hồ, nàng có thể lướt Weibo, xem hotsearch, chờ năm phút sau lại quay lại.
Chính là Trúc Tâm Nhã không đợi được tin nhắn của Khuyết Hàn Phù thì không nhấc nổi bất luận hứng thú gì để đi làm việc khác.
Chân trắng như tuyết nhấc lên trên, lay a lay, hai gót chân nhỏ bởi vì dính nước trở nên có chút trắng, nhưng mười ngón chân vẫn phấn nộn xinh đẹp như cũ.
Rốt cuộc, di động vang lên một tiếng, tin nhắn Khuyết Hàn Phù hiện lên trên màn hình.
Đôi mắt Trúc Tâm Nhã tức khắc sáng ngời.
Khuyết Hàn Phù: Tới rồi, có việc?
Trúc Tâm Nhã cười đánh chữ trả lời, chân càng vui sướng lung lay.
Trúc Tâm Nhã: Không có gì, chính là lo lắng cô. Biết cô an toàn trở lại văn phòng em yên tâm rồi a ~
Trúc Tâm Nhã: Khuyết giáo sư, cô cứ làm việc, em không quấy rầy cô ~
Khuyết Hàn Phù đánh chữ tới một nửa, yên lặng xóa bỏ, trả lời một cái "Ân" lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doat-bach-nguyet-quang-cua-nam-chu/190997/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.