Quan hệ như vậy không rõ ràng, nói là anh em, nhưng bên trong lại xen lẫn chút mập mờ người ngoài không chen vào được.
Thời trung học còn chưa rõ ràng, sau khi lên đại học, biểu hiện mới rõ ràng hơn.
Chu Tri Lâm cho tới bây giờ đều là đạm mạc, lúc một mình không thích cười, lời nói cũng ít. Ngoại trừ Chu Tri Viễn gọi hắn, cơ bản không tham gia hoạt động.
Hắn đã quá tuổi so với sinh viên đại học hoạt động gì cũng nóng lòng muốn thử, cũng quả thật dung nhập không nổi, so với trường học, tinh lực hắn càng nhiều tập trung vào công ty.
"Học trưởng có người thích không?"
Người nói lời này là một cô gái, diện mạo thanh thuần, thanh âm cũng ngọt ngào, cười rộ lên rất có sức hấp dẫn.
So với Chu Tri Lâm, phản ứng lớn hơn ngược lại là Chu Tri Viễn, anh quay đầu nhìn về phía cô gái kia, môi mở ra, đại khái là muốn nói cái gì đó, do dự một chút, vẫn không mở miệng.
Anh giống như có chút ảo não, trong lòng nghĩ, sớm biết sẽ không gọi Chu Tri Lâm tới.
Chơi trò thật hay dám, anh rút ra được mời người mới vừa gọi điện đến tham gia trò chơi cùng.
Anh không hiểu rõ tâm tư của bản thân là gì, cũng có thể là do rượu, biết rõ Chu Tri Lâm không phải người thích những dịp này, nhưng vẫn gọi điện thoại cho Chu Tri Lâm.
Chu Tri Lâm rất bận rộn, anh biết. Gọi thì kêu, còn để cho đối phương bị ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-di-roi/2866690/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.