Hai bà tử được phái tới ở trước sân phòng mình đi lại một vòng, trong mắt tràn đầy thần sắc thất vọng tột cùng. Các nàng vẫn nghĩ được phái ra cung sẽ được làm cái trò gì vui lắm, thật không ngờ, lại bị sai đến đây trông giữ một công chúa hạt nhân không thể rời khỏi giường.
“Thật sự là tám đời xui xẻo.” Một bà tử trong đó đặt mông ngồi trên nền đất, “Ta sớm đã nghe người ta nói qua, một thân thể rách nát không thể làm chuyện gì!” Bà ta hùng hùng hổ hổ nói, không để ý chút nào người trong phòng có nghe được hay không.
“Ngươi nói nhỏ một chút đi, không muốn sống nữa sao?” Bà tử còn lại lên tiếng, ý bảo đối phương thu liễm, đáy mắt đồng thời lóe lên một đạo tinh quang.
Nhưng bà tử kia vốn không thèm để ý chút nào, bà ta khinh thường hừ mũi: “Không có việc gì! Vị này có bệnh không tiện nói ra, phỏng chừng sống không được bao lâu nữa, nếu không tại sao hoàng thượng lại an trí nàng đến một nơi như thế này!” Bà ta khoát tay, nhưng vừa mới dứt lời, bà ta đột nhiên ngậm miệng, trong mắt toát ra một cỗ hàn ý.
“Làm sao vậy?” Bà tử còn lại sợ tới mức từ dưới đất đứng lên, nhìn trái nhìn phải một hồi, “Bị phát hiện…bị phát hiện sao?”
“Yên tâm! Ta đã sớm đi kiểm tra, nơi này trừ bỏ một nha hoàn câm điếc thì không còn bất cứ người nào khác! Ngay cả gã sai vặt trông cửa đều không có.” Bà tử nhếch miệng nói càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the/2061177/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.