Mộc Yên trong miệng hung ác thét lên một tiếng, chính là còn chưa tiến gần được, toàn thân liền cứng ngắc không động đậy, dường như có một tia nước mỏng như sợi tơ tằm chiếu trên người nàng, xâm nhập vào trong da thịt nàng, làm xương cốt nàng nhập chung hết lại!
Nghĩ tới đây, Mộc Yên cũng có chút sợ, vì sao nàng cảm giác Mộc Lưu Nguyệt cùng quỷ ám thật giống nhau, trở nên thực quỷ dị.
Mộc Lưu Nguyệt đóng cửa lại.
"Ngươi đối với Mộc tam tiểu thư định làm cái gì?"
Vương thẩm cùng Lý thẩm thấy thân thể Tam tiểu thư khác thường, không khỏi vọt lên toàn bộ, đem Mộc Tam tiểu thư ngăn ở phía sau che chở.
Tại Mộc phủ, chính là lão gia cũng xem các nàng làm việc trong Mộc phủ mười mấy năm mà nhượng bộ cho các nàng mấy phần mặt mũi, nhưng Mộc Lưu Nguyệt lại đem bọn họ coi không ra gì. Khiến hai người họ quả thực tức điên.
Mộc Lưu Nguyệt lại nở nụ cười.
Ở trên Bắc Minh đại lục, không có huyền lực phế vật, vĩnh viễn chỉ có bị người khi dễ, ghét bỏ mà thôi!.
Mộc Lưu Nguyệt trong tay nàng nắm lá cây như lưỡi đao hướng về Vương thẩm cùng Lý thẩm bay đến, "A!" Trong phòng truyền đến hai tiếng kêu thảm thiết, "Mặt của ta, tay của ta!".
Hai người nhìn chằm chằm vào Mộc Lưu Nguyệt, khuôn mặt xám đen, khóe miệng có chút co rúm, hận ý dày đặc, trong mắt phóng ra ánh sáng không cam lòng : " Phế vật, ngươi từ khi nào thì lợi hại như vậy rồi!".
Đối với kí ức của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-thinh-sung-tuyet-the-cuong-hau/101869/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.