Trong văn phòng mọi người mồm năm miệng mười nói chuyện.
Lúc này, điện thoại Lưu Văn Long đột nhiên vang lên.
Anh ta lấy ra xem xét, ngay sau đó vẻ mặt giật mình nói: “Ông chủ đến rồi!”
Vừa mới dứt lời, cửa phòng họp bị người đẩy ra.
Ngay sau đó, một thanh niên đi vào từ bên ngoài.
Nhìn thấy người thanh niên này, trên mặt người ở chỗ này lập tức hiện ra vẻ hoang mang.
Đây chính là ông chủ lớn sao?
Không thể nào?
Sao ông chủ lớn có thể trẻ tuổi thế chứ?
Không giống với những người này, khi Lưu Khai Phóng nhìn thấy Hà Thời Minh, trực tiếp trợn tròn hai mắt nhìn.
Ngay sau đó, anh ta lạnh lùng quát một tiếng: “Mẹ nó! Lại là anh? Anh còn dám tới chỗ chúng tôi?”
Hà Thời Minh nhìn thấy Lưu Khai Phóng cũng hơi sửng sốt.
Sao con hàng này cũng ở đây?
Ngay sau đó, lúc này Hà Thời Minh mới nhớ ra, hình như có ai đó đã nói Lưu Khai Phóng là thiếu gia khách sạn Phúc Nhĩ Hào Thái ấy nhỉ?
Vậy thì bây giờ nhìn thấy tên ngốc này ở đây cũng kỳ lạ gì đâu.
Lúc này, Lưu Khai Phóng anh ta lập tức nói với Lưu Văn Long: “Ba, đây chính là tên khốn con nói với ba sáng hôm nay, kẻ khốn nạn trước đó đánh con thành như vậy!”
Lưu Văn Long nhìn lại về phía Hà Thời Minh, hai mắt híp lại nói: “Anh Hà, trước kia con trai tôi bị cậu đánh sao?”
Hà Thời Minh khoanh tay nói: “Nói một cách chặt chẽ thì tính là tôi đánh.”
Mặc dù người đánh Lưu Khai Phóng là Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364975/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.