“Hả? Ý anh là gì?”
Nghe lời nhắc nhở của Hà Thời Minh, Tần Lệ Nhã nghi ngờ hỏi.
Hà Thời Minh cười nhẹ đưa tay ra: “Không có gì, chỉ là có ý tốt nhắc nhở thôi, dù sao hôm qua Tần tổng cũng suýt xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà, tục ngữ có câu họa vô đơn chí, Tần tổng vẫn nên chú ý chút thì hơn, không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn!”
Tần Lệ Nhã nghe lời Hà Thời Minh nói, hai mắt nheo lại.
Cô không ngốc.
Ngược lại, có thể ngồi lên vị trí chủ tịch của tập đoàn Tần Thương, cô còn thông minh hơn rất nhiều người.
Bây giờ nghe lời nhắc nhở của Hà Thời Minh, Tần Lệ Nhã lập tức tỉnh táo.
Vụ tai nạn ngày hôm qua, ngoài mặt chỉ thấy là cô gặp phải côn đồ, nhưng Tần Lệ Nhã lại suy nghĩ rất nhiều, bởi những tên côn đồ đó rõ ràng là có mưu tính trước, chứ không phải là trùng hợp gặp được cô.
Chỉ là không có chứng cứ liên quan, cho dù cô nghĩ đến một vài tình huống cũng không có cách nào nói ra.
Nếu như thật sự có ai đó muốn hại cô,
Hôm qua thất bại, nhất định sẽ tiếp tục nghĩ cách khác.
Mà nếu nhà kho của tập đoàn Tần Thương xảy ra hỏa hoạn, chắc chắn sẽ là đòn chí mạng cho chủ tịch như cô.
Lúc này, Triệu Thư đi tới.
“Chị Triệu đến rồi, hai người nói chuyện đi, tôi về trước.”
Hà Thời Minh cười nhẹ, chào tạm biệt Tần Lệ Nhã và Triệu Thư vừa mới đến xong liền rời đi.
Nhưng Hà Thời Minh vừa đi,
Triệu Thư nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-duoc-mot-tan-vang/364904/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.