18
Ta ở phủ Lục hoàng tử đã bảy ngày rồi.
Có lẽ chuyện ở ngự hoa viên đã đến tai Hoàng thượng.
Hoặc cũng có thể việc Vô Vọng lần này điều động Ngự Lâm quân bao vây phủ Công chúa đã gây náo động lớn.
Dù sao, một thánh chỉ tứ hôn của Hoàng thượng đã được gửi thẳng đến phủ Lục hoàng tử.
Mắt Vô Vọng sáng rực, ánh nhìn về phía ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Lần này cô nương không thể chạy thoát được nữa rồi.”
Mặt ta đỏ bừng, quay đầu đi chỗ khác.
Đồ ngốc!
Ta vốn đâu có nói sẽ chạy.
Chẳng qua là ngươi tin mọi chuyện một cách mù quáng, giờ lại trách ta.
Nhưng không hiểu sao mẫu thân ta, Trường Công chúa, lại không đến đón ta về trong suốt thời gian này.
Cho đến khi sắp phải thành thân, Vô Vọng mới không nỡ mà phải đưa ta về phủ Công chúa.
Truyện up tại page Bơ không cần đường và truyennhabo.net
Vừa vào phủ, ta liền thấy ngay vị sư phụ kiêm phụ thân không đáng tin của mình.
Chân hắn bị xích, một đầu xích ở chân hắn, một đầu khác ở cổ tay Trường Công chúa.
Chậc chậc chậc, đúng là thời thế đổi thay, lòng người khó đoán.
Chơi đùa thì các người cũng giỏi lắm đấy.
Vừa nhìn thấy ta, Lạc Kính Xuyên liền khóc lóc chạy tới.
“Đồ đệ ngoan, con chịu khổ rồi, cơ thể có sao không?”
Ta mặt không cảm xúc lướt qua hắn, hành lễ với Trường Công chúa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dam-hai-ca-phat-tu/3615073/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.