6
Ta sợ hãi vội vàng xua tay.
“Đừng đừng đừng, ngươi đừng có tìm ta!”
Gương mặt tuấn mỹ của hắn khẽ nhíu mày: “Vì sao?”
Ta cúi xuống nhặt túi thuốc ở cửa, phủi bụi, rồi đưa lên lắc lắc trước mặt hắn: “Ta không phải là nữ nhân lương thiện gì đâu, ngươi không cần phải chịu trách nhiệm!”
Nhưng Vô Vọng lại rất cố chấp: “Ta đã làm sai, thì phải chịu trách nhiệm.”
Ta sợ đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng, giọng nói không tự chủ mà lớn hơn: “Ngươi điên rồi sao? Ngươi còn muốn làm Phật tử nữa không? Nếu ngươi thừa nhận phá giới, sẽ bị trục xuất khỏi môn phái!”
Đôi mắt trong trẻo của hắn nhìn ta.
“Đã làm sai, thì phải tỉnh ngộ kịp thời, không nên sai lầm chồng chất.”
Hỏng rồi!
Ta quên mất rằng mấy kẻ làm hòa thượng đều rất cố chấp.
Giờ thì hay rồi, không chỉ ngủ nhầm người, mà còn khiến Phật tử được nuôi dưỡng từ nhỏ bị trục xuất khỏi môn phái.
Đầu ta càng lúc càng đau.
“Không phải lỗi của ngươi! Là ta hạ dược, ngươi chỉ vô tình uống phải.
“Vả lại, ta là kẻ hái hoa! Ngươi là kẻ bị ta ép buộc đáng thương, ngươi chỉ cần xem như việc này chưa từng xảy ra, thì chúng ta đều quay lại vị trí ban đầu, đúng không?”
Cực Lạc à Cực Lạc, ngươi thật đáng thương.
Ngủ với người đàn ông đầu tiên mà nửa phần đầu gần như phải tự mình làm hết.
Trải nghiệm không tốt thì cũng thôi, ngủ xong lại còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dam-hai-ca-phat-tu/3615065/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.