4
Đêm đó, ta lẻn vào chùa tìm Vô Vọng, vốn định giải độc cho hắn.
Dù gì hắn cũng là hòa thượng, dù sống thoải mái, cũng không nên thật sự hủy hoại tu hành của người ta.
Nhưng khi ta trèo qua cửa sổ vào trong, thấy hắn ngồi xếp bằng dưới đất, gương mặt đỏ bừng, dường như đang dùng nội lực để áp chế dược tính.
Nhưng loại dược này là do sư phụ ta đặc chế, công lực càng cao, càng áp chế thì phát tác càng mạnh.
Nhìn thấy đôi mày như họa của hắn dần dần nhuốm màu dục vọng, ta không khỏi run rẩy trong lòng.
Hắn nhìn ta bằng ánh mắt đỏ rực cảnh giác.
“Dám hỏi là ai dám xông vào chùa Phật Tháp của ta?”
Giọng nói của hắn lạnh lùng, nhưng nếu lắng nghe kỹ sẽ thấy chút run rẩy.
Dưới ánh trăng, ta nhìn rõ hắn vẫn mặc tăng bào ban ngày.
Ta bất chợt bật cười thành tiếng, trêu đùa: “Phật tử Vô Vọng, thật đúng là thuần khiết vô ngần, trúng phải dược tính, mà ngay cả việc tự giải quyết cũng không biết sao?”
Hắn nhíu mày, đôi môi mím chặt, dường như đang cố gắng chống lại cơn sóng nhiệt trong cơ thể.
Ta tiến lên vài bước, thấy hơi thở của hắn trở nên gấp gáp, hắn giơ tay định tấn công ta để khống chế, nhưng ta chỉ nhẹ nhàng rải một chút bột trắng lên người hắn.
Phật tử lạnh lùng và thánh khiết đã bị ta đẩy ngã xuống giường.
“Vốn dĩ… ta có mục tiêu khác, nhưng ngươi lại uống rượu của người khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dam-hai-ca-phat-tu/3615064/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.