Những ngày sau đó đều thật yên bình và hạnh phúc.Hắn luôn nấu những món mà cô muốn ăn,làm mọi điều cô mong muốn,cực kì cưng chiều cô,sủng cô vô cùng.Bây giờ đối với việc hắn ôm cô ngủ hay là đặt cô ngồi trong lòng thì cô cũng chẳng ngại ngùng gì cả,lâu rồi thành quen hơn nữa có mỹ nam như Vô Ngân ôm thì ai mà chẳng muốn chứ.(Tg:con gái ta sắp bị bán cho sói rồi,nàng nào muốn giúp ta đếm tiền thì giơ tay,yên tâm sẽ có tạ ơn.)
Nhưng hạnh phúc rồi cũng sẽ phải kết thúc.Ngày mai baba,mama và anh hai sẽ về vì vậy hôm nay sẽ là ngày cuối cô sang Tuyết gia biệt thự.
Mặc dù cả mấy ngày nay đến Tuyết gia biệt thự nhưng hôm nay đứng trước cổng biệt thự cô lại cảm thấy buồn buồn,khẽ nhắm mắt lại,cô hít một hơi thật sâu rồi mở cổng bước vào.Vào trong biệt thự cô vẫn thấy Vô Ngân đang ngồi trên ghế sofa chờ cô như trước nhưng hôm nay nhìn thấy thế cô lại cảm thấy tim thật đau đớn.Nở một nụ cười gượng gạo,cô chào hắn:
“Ngân,tôi đến rồi!”
Vô Ngân đưa mắt nhìn cô và nói:
“Em ra đây ngồi đi.”
Cô lại gần hắn thì bị hắn ôm vào lòng.Ôm lấy thân thể nhỏ bé,mềm mại quen thuộc của cô,khẽ vùi mặt vào mái tóc thoang thoảng mùi hoa hồng ấy mà trong lòng hắn là bao nhiêu cảm xúc đan xen nhau.
“Ngân.”cô khẽ nói:“Từ mai tôi sẽ không đến đây được nữa đâu,ba mẹ và gia gia tôi sẽ...”
Cô chưa kịp nói hết câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-da-lam-nen-toi-nghiet-gi-chu-nam-chu-tranh-ra/2501169/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.