Do sự áp lực của Ngân nên vừa về đến nhà cô lăn đùng ra ngủ luôn mà quên việc đặt báo thức để mai sang Tuyết gia biệt thự.(Tg:mặc niệm cho Điệp nhi đi các nàng.)
Sáng hôm sau,khi cô vẫn còn đang hạnh phúc ngủ thì đột nhiên cô cảm thấy nhiệt độ trong phòng đang giảm xuống rất nhanh.Tay cô bắt đầu hành trình đi tìm cái chăn nhưng không thành công vì tối qua cô đã đá hết mọi thứ trên giường xuống đất rồi.Cảm thấy nhiệt độ ngày càng ngày càng lạnh,cô mơ mơ màng màng nói:
“Anh hai tắt cái điều hoà đi.”
Nghe cô nói mình là cái điều hoà,tâm trạng vốn không hề tốt của Vô Ngân liền tệ đi nhanh chóng,được lắm Điệp nhi,em đã thành công chọc giận tôi rồi đấy.(Tg:*một phút mặc niệm cho Điệp nhi*)
Vô Ngân nhẹ nhàng bế cô ra khỏi giường rồi mang cô xuống tầng.Sau khi đã khóa biệt thự cẩn thận,Vô Ngân đặt cô ở ghế sau xe của hắn và lái về Tuyết gia biệt thự.Còn về phần cô thì bây giờ mới tỉnh dậy,thấy mình đang nằm trong chiếc xe lạ hoắc khiến cô vừa sợ vừa cảnh giác nhưng vừa nhìn thấy Vô Ngân đang lái xe thì cô chỉ có một suy nghĩ là:“Chết rồi.”
“Ng...Ngân.”có rất sợ hãi nói.
“Ân.” Vô Ngân trả lời,giọng nói không cảm xúc,hắn lúc này rất giận.
Nghe Ngân trả lời như vậy làm cô còn sợ hãi hơn gấp bội,ngồi co ro ở góc xe thân thể không ngừng run rẩy như con thỏ nhỏ sợ hãi.
“Kíít...”tiếng đỗ xe tại cổng Tuyết gia biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-da-lam-nen-toi-nghiet-gi-chu-nam-chu-tranh-ra/2501167/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.