Gió nhẹ thổi, trời đêm mát mẻ, Thẩm Kỳ Khi lại đột nhiên toát ra một thân mồ hôi lạnh, thầm kêu không xong.
Nàng làm sao dám đối Liễu Sương tâm động?! Này bốn bỏ năm lên chính là ' con gái ' của nàng a!
Xuyên qua chưa bao lâu đã cong, còn là bị nữ chính dưới ngòi bút của mình bẻ cong!
Nói ra ngoài ai mà không cười ra tiếng?
Cánh cửa thế giới mới rộng mở trước mặt nàng, giống như quân bài domino, một tầng lại một tầng đè áp làm thế giới quan suy sụp, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.
Đêm tối an tĩnh, nàng lặng lẽ nhìn lén đối phương, Liễu Sương nhắm mắt hô hấp vững vàng, mũi thẳng mi cong, nghiễm nhiên một bộ tư thái mỹ nhân say ngủ.
Thẩm Kỳ Khi tức khắc thấy lòng phiền muộn: ta sợ tới mức chết khiếp, nữ chủ lại còn ngủ được, thật là tức hộc máu. Sớm biết vậy ta miêu tả ngươi thành cái đồ xấu xí, để ta không dễ dàng động tâm!
Nàng kéo chăn căm giận nhắm mắt lại, không buồn ngủ nhưng quá mệt, nỗi lòng phức tạp, giày vò đau khổ lăn lộn thân tâm rốt cuộc nàng cũng đau khổ chìm vào giấc ngủ.
Trong cơn mơ lại có người bên tai nàng cao giọng hô: "Đại nghịch bất đạo! Đại nghịch bất đạo a!!!"
"Ngươi lần nào cũng chỉ biết nói câu này thôi sao?" Thẩm Kỳ Khi hỏi.
"Ngươi, ngươi làm sao có thể!" Thanh âm già nua kia đột nhiên nâng lên, nổi giận đùng đùng, "Ngươi làm sao có thể thích nàng chứ!! Trên đời này nhiều người như vậy, ngươi tuỳ tiện chọn lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1052005/chuong-30.html