Thẩm Kỳ Khi trợn tròn một đôi mắt hạnh, ngốc ngốc mà nhìn nàng. Có thể thấy được rượu không riêng cho người ta dũng khí, còn sẽ làm người trở nên ngốc nghếch, một lát sau nàng mới phản ứng lại, mặt đỏ bừng.
"Chua......chua chút xíu thì sao chứ." Nàng thấp giọng nói, ngữ khí phập phồng không tự tin, "Chỉ cho quan phóng hỏa, không cho sư muội đốt đèn sao?".
"Đốt đèn gì?" Liễu Sương cười như không cười, "Đột nhiên nhào tới, người nào không biết còn tưởng rằng ngươi muốn phi lễ ta."
Thẩm Kỳ Khi gục đầu xuống, lúng ta lúng túng: "Này......sao có thể kêu phi lễ chớ? Nàng kia chạm vào tay ngươi, ta còn chưa nói cái gì a."
Liễu Sương nói: "Đúng vậy, người khác chạm vào cái tay, ngươi trực tiếp chạm lên miệng."
Thẩm Kỳ Khi trừng nàng, giận dỗi lên bắt sai trọng điểm: "Sao ngươi cứ hướng về người nọ mà nói giúp? Ngươi rốt cuộc là sư tỷ của ai nha?!".
Liễu Sương không còn lời gì để nói: "...... Là của ngươi." Nàng không so đo cùng người say, sờ sờ đầu Thẩm Kỳ Khi, ôn hòa nói, "Đừng tức giận, được không? Về sau đều hướng về ngươi."
Thẩm Kỳ Khi cắn răng, dấm gặp lửa càng thiêu càng vượng, đột nhiên nổi lên tâm tư nghịch phản: "Ta chính là phi lễ ngươi thì làm sao! Ta còn muốn hôn!" Dứt lời nhón mũi chân muốn bám lên, bị Liễu Sương gỡ xuống, vẻ mặt dở khóc dở cười.
Nàng thở dài: "Ngươi tốt xấu chú ý xung quanh một chút."
Người tới lui trên đường vội vàng dời tầm mắt, làm bộ nhìn sang chỗ khác ngắm cảnh.
Thẩm Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1052004/chuong-29.html