Liễu Sương ngây người chốc lát, chậm rãi đứng dậy.
Hư Phù đạo nhân trợn mắt, quát: "Liễu Sương, ta kêu ngươi dùng Hoán Hoả chú, ngươi có dùng được chưa?".
Lão biết rõ Luyện Khí kỳ không dùng được chú pháp Trúc Cơ, cố ý hỏi là muốn làm cho Liễu Sương chật vật trước mắt bao người.
Liễu Sương thẳng tắp đứng, chừng mực nói: "Đệ tử không dùng được."
Nàng vốn trời sinh xuất sắc, bạch y váy lụa tầm thường mặc trên người nàng lại hiện ra một cổ phong thái thanh dật xuất trần, càng tăng thêm vẻ thản nhiên thong dong.
Hư Phù đạo nhân thấy thần sắc nàng bình tĩnh, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, ngược lại chính mình có vẻ hẹp hòi, mặt mày nhăn nhúm không khỏi đỏ lên.
Lão gầm lên: "Làm không được còn dám làm càn như thế! Quả thật hỗn láo!".
Dứt lời, nhìn thấy ánh mắt Liễu Sương quăng tới, tầm mắt tựa như lưỡi dao bén nhọn, kiến huyết phong hầu (loại thực vật tương truyền cực độc, nhựa cây vào máu là chết),mơ hồ mang theo sát khí.
Hư Phù đạo nhân mặt không đổi sắc, trong lòng lại kinh sợ: Nha đầu này rõ ràng chỉ có Luyện Khí tầng chín, làm sao có được uy áp cường đại như vậy?
Nhìn lại lần nữa, Liễu Sương đã dời đi tầm mắt, đứng yên tại chỗ gợn sóng bất kinh.
Có lẽ ta nhìn lầm thôi. Lão nắm vuốt chòm râu, an định tinh thần.
Đệ tử chung quanh không nhận thấy được chuyển động ngầm của hai người, không biết là ai truyền ra một tiếng cười nhạo: "Ha ha, chú pháp đơn giản như thế mà cũng không dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1051980/chuong-5.html