Thẩm Kỳ Khi hướng nàng cười, kỳ thật là muốn bày tỏ thiện ý.
Nhưng ở trong mắt Liễu Sương, dung mạo của Thẩm Kỳ Khi quá có tính lừa gạt. Một tiểu nha đầu môi hồng răng trắng, nụ cười trong trẻo, bên má có lúm đồng tiền nhỏ, mi mục như hoạ thượng xuân phong, rực rỡ chói sáng ai nhìn đều nhịn không được phải khen một câu "lanh lợi đáng yêu", trái tim cũng theo đó bất giác mềm mềm.
Liễu Sương dời đi ánh mắt, lạnh lùng nói: "Tùy ngươi."
Nàng ở thật lâu trước kia cũng từng bị Thẩm Kỳ Khi lừa gạt bằng cái vẻ điềm mỹ này, mới có thể một lần lại một lần tha thứ sai lầm của nàng ta. Hiện tại không cần đoán cũng biết, Thẩm Kỳ Khi chắc chắn đang có chủ ý xấu xa gì đó.
Thẩm Kỳ Khi nhìn gò má thanh thoát của đối phương, ở trong lòng lại đưa ra một kết luận hoàn toàn tương phản: Nữ chủ quả nhiên ôn nhu thánh mẫu, ôn nhu đến không có logic! Vậy mà có thể chịu đựng người từng vũ nhục mình ngồi ở bên cạnh! Đổi thành ta, đã sớm một chân đá văng.
Sau khi nàng ngồi xuống, những người khác không còn khiêu khích Liễu Sương, ngược lại hứng thú bừng bừng chực chờ ăn dưa.
Liễu Sương ôn thôn nội liễm, bị khi dễ cũng rất ít đánh trả, từ lâu đã thành mục tiêu chỉ trích của mọi người. Đối lập với nàng là Thẩm Kỳ Khi, nhân duyên tốt, xuất thân tốt, diện mạo cũng không tồi.
Hai người trống đánh xuôi kèn thổi ngược bỗng nhiên ngồi cùng bàn, thả ra đi chính là tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-cung-nu-chu-deu-that-thom/1051979/chuong-4.html