“Lão hòa thượng, nếu ông dám tiến thêm một bước, có tin ta thật sự sẽ giết ông không?”
Bàn tay Lục Thanh đặt lên hông, ánh mắt lạnh nhạt nhìn đám tăng nhân Huyền Sơn phía trước.
Vừa dứt lời, từng luồng sát khí kinh người bùng phát, bao phủ toàn trường.
Mọi người chỉ cảm thấy hàn khí lạnh thấu xương dọc sống lưng tràn lên, khiến đỉnh đầu tê rần, toàn thân cứng đờ.
Về phần các tăng nhân đối diện, khỏi phải nói. Bọn họ có một dự cảm cực kỳ rõ ràng: chỉ cần bước thêm nửa bước, một chuyện kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng nổi thực sự sẽ xảy đến.
Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt tất cả mọi người nhìn Lục Thanh đều mang theo sự ngờ vực và chấn động.
Không ai đoán nổi một thiếu niên như vậy lại có thể khiến nhiều cao thủ cảm nhận sát cơ như đang đối diện với tử kiếp.
Ngay cả Huyền Minh đại sư cũng không dám dùng lời để kích động hắn thêm nữa, sợ thật sự chọc giận, khiến hắn liều mạng đại khai sát giới.
“Xem ra cái gọi là Đại Vô Úy của Phật môn cũng chẳng có gì ghê gớm.”
Lục Thanh nhìn nét cảnh giác trên mặt đám người Huyền Sơn, chỉ khẽ cười, rồi xoay người rời đi.
Trần Lão y cũng lập tức theo sau.
Hai người quay lưng bỏ đi, nhưng đám tăng nhân Huyền Sơn không ai dám manh động.
Sát ý của Lục Thanh vẫn còn quanh quẩn, như có như không, bao trùm toàn bộ không gian. Chỉ cần họ hơi nhúc nhích, tất sẽ phải đón lấy một chiêu tất sát.
Chỉ đến khi hai bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/5037510/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.