Nếu đã nói lấy lòng từ bi làm gốc, vì sao lại ngăn cản sư phụ ta xuống núi? Lục Thanh chất giọng lạnh lẽo. Chẳng lẽ vì nhìn thấy sư phụ ta tính tình hiền hòa, biết người không nỡ từ chối nên liền lợi dụng?
Lão đạo nhân nhất thời nghẹn lời, khó mà biện giải. Nói thật, ông cũng cảm thấy kỳ quái. Dù Công Đức quang rất hiếm thấy, nhưng người của Huyền Sơn cũng từng có cao tăng tu ra được, đâu đến mức phải làm quá mức như vậy.
Đúng lúc ấy, áo bào của lão đạo nhẹ rung. Ông đưa tay lấy ra một ngọc phù từ trong ngực, dùng thần hồn kết nối kiểm tra. Thân thể ông khẽ chấn động, sắc mặt dần trở nên trầm trọng.
“Tiền bối, là tin của Lâm Chi Duệ gửi đến sao?”
Lục Thanh nhận ra ngọc phù ấy giống hệt loại mà trước đây Lâm Chi Duệ từng đưa cho Trần lão y.
“Đúng, là Chi Duệ.”
Lão đạo nhân gật đầu, nhưng không có vẻ gì nhẹ nhõm.
“Lâm công tử nói gì?” Lục Thanh lập tức cảm thấy bất ổn.
“ Chi Duệ nói, tăng nhân Huyền Sơn muốn thu nhận sư phụ ngươi. Người không đồng ý, nên họ đã bày trận pháp để vây lại, muốn cưỡng ép độ hóa.”
Câu nói vừa dứt, Lục Thanh không còn giữ được bình tĩnh. Sát khí lạnh đến thấu xương lóe lên trong mắt hắn.
Khí tức phát ra từ cơ thể hắn khiến lão đạo nhân thít chặt tim. Từ trên người Lục Thanh, ông cảm nhận được một loại khí tức cực kỳ nguy hiểm, uy h**p rõ rệt đến sinh mệnh.
Mã Cố phẫn nộ đứng bật dậy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/5037506/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.