Lục Thanh lấy ra một thỏi bạc đặt lên quầy, rồi lập tức rời đi.
Trước khi đi, hắn còn thuận tay mang theo cả hũ độc huyết.
Triệu đại phu vốn muốn giữ hắn lại một chút, nhưng thân pháp của Lục Thanh vô cùng lợi hại. Nhìn như không vội, vậy mà chỉ trong vài hơi thở đã ra khỏi y quán và biến mất khỏi tầm mắt.
Thấy vậy, Triệu đại phu càng khẳng định vị Lục công tử thần bí này không chỉ y thuật cao minh mà võ nghệ cũng cực kỳ kinh người.
“Sao công tử lại đi nhanh vậy, chúng ta còn chưa kịp trả thù lao khám trị!”
Lý thúc và mọi người ngẩn ra trước sự rời đi đột ngột của Lục Thanh.
Ngẫm nghĩ một lát, Triệu đại phu hỏi: “Tiểu Dịch, công tử muốn mua những vị thuốc gì?”
“Sư phụ, vị công tử muốn mua khá nhiều thứ. À đúng rồi, người để lại một tờ đơn thuốc.”
Tiểu đồ đệ chạy vội tới quầy, nhặt danh sách thuốc Lục Thanh để lại rồi đưa cho sư phụ.
Triệu đại phu xem qua một lượt: “Những vị này đều là thuốc tiêu viêm, tiêu sưng, trị thương ngoài da, là một phương thuốc dưỡng thương, sinh cơ. Chẳng lẽ trong đoàn của công tử có người bị thương?”
Rời khỏi y quán, Lục Thanh ngẩng đầu thấy trời bên ngoài đã tối hẳn.
Có vẻ hắn đã tốn không ít thời gian để cứu người, không biết sư phụ và mọi người có lo lắng hay không.
Nghĩ vậy, Lục Thanh tăng tốc đi về phía khách đ**m.
Trên tay hắn vẫn mang theo hũ độc huyết. Khi đến một góc vắng người, hắn nhoáng người vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/5037480/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.