Vù! Vù! Vù!
Trong thung lũng, thân ảnh Tiểu Ly liên tục lóe lên xung quanh Lục Thanh.
Thỉnh thoảng, nó vung một trảo về phía hắn, xé rách không khí tạo thành những lưỡi khí quang chém thẳng tới Lục Thanh.
Lục Thanh cầm một thanh bảo kiếm Ngàn Luyện trong tay, cổ tay khẽ rung nhẹ, dễ dàng đánh tan những Phong Nhận kia.
Đúng vậy, Lục Thanh đang cùng Tiểu Ly luận bàn.
Đồng thời, để kiểm tra giới hạn sức mạnh của Tiểu Ly, hắn cũng cho phép nó tấn công hết sức mà không cần lo sẽ làm hắn bị thương.
Tuy nhiên, xem ra tiểu gia hỏa này vẫn còn chưa chịu bung hết sức.
"Tiểu Ly, chỉ dựa vào vài Phong Nhận này thì không làm gì được ta đâu. Nào, cho ta xem chút bản lĩnh thật sự đi." Lục Thanh mỉm cười nói.
Vù!
Lời vừa dứt, thân ảnh Tiểu Ly đột ngột xuất hiện bên trái Lục Thanh, móng vuốt nó quét ngang với vài tia lạnh lóe lên, khiến da hắn cũng thấy tê dại.
Nhìn qua như thể móng vuốt Tiểu Ly sắp cắt trúng Lục Thanh.
Đúng lúc nguy cấp, trường kiếm trong tay Lục Thanh vẽ lên một quỹ tích huyền diệu, lấy sau làm trước – hiểm hóc chặn ngay trước móng vuốt của Tiểu Ly.
Soạt!
Quả nhiên, thanh bảo kiếm Ngàn Luyện trong tay Lục Thanh bị móng vuốt sắc bén của Tiểu Ly cắt thành hai nửa.
Chỉ chậm nửa nhịp ấy, Lục Thanh đã vận dụng thân pháp, nhẹ nhàng lùi về phía sau.
Nhưng đúng lúc hắn tưởng rằng mình đã thoát khỏi phạm vi công kích của Tiểu Ly, thì thân ảnh của nó lại lóe lên lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/5037459/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.