“Sư huynh!”
Khi thấy lão giả mũi ưng bị chém rơi đầu chỉ bằng một nhát kiếm, hắc y nhân lập tức hiện rõ vẻ kinh hoàng, thần hồn lực cuồn cuộn tán ra dữ dội.
Đồng thời, trong lòng hắn lạnh đi nửa phần.
Ngay cả sư huynh cũng đã chết, thì hắn nào còn khả năng sống sót?
A Thanh hơi kinh ngạc trước hành động sát quyết đột ngột của sư phụ mình.
Có vẻ như sư phụ thật sự đã bị chọc giận đến cực điểm trước sự tàn nhẫn của hai huynh đệ kia, nên mới ra tay dứt khoát như vậy.
…
Giờ lão mũi ưng đã chết, thì cũng không cần tha mạng cho kẻ còn lại.
Lục Thanh phớt lờ ánh mắt cầu xin của người áo đen, búng ra một viên đá, xuyên thẳng vào trán hắn, diệt sạch linh hồn, kết liễu hoàn toàn.
Đến đây, chỗ dựa mạnh nhất của Lưu Vân Tông – hai vị Thái Thượng Trưởng Lão cảnh Tiên Thiên – đều đã chết dưới tay hai thầy trò Lục Thanh.
Thế nhưng, dù kẻ chủ mưu đã bị tiêu diệt, Lục Thanh lại chẳng cảm thấy chút vui mừng.
Trần Lão y càng không vui hơn, sau khi giết lão mũi ưng thì đứng lặng một hồi rất lâu.
“ Sư phụ.”
Lục Thanh nhận ra tinh thần sư phụ có phần khác lạ, nhẹ giọng gọi.
“A Thanh, ta nghĩ giờ ta đã hiểu vì sao lúc Thiên Địa Đạo Âm vang lên, ta lại có linh cảm như vậy,” Trần lão y bỗng nói.
Lục Thanh khẽ sững người.
“Biến hóa của thiên địa không chỉ ảnh hưởng đến môi trường tu hành mà còn ảnh hưởng đến lòng người.
Thứ được phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/5037438/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.