Cổ tay Lục Thanh khẽ xoay, thân hình hòa cùng chiến đao. Đường đao uốn lượn linh hoạt như dòng suối trên núi, vẽ nên một cung huyền ảo quanh thân cây, chém thẳng về phía cổ gã thanh niên áo trắng.
“Ừm? Đao pháp của tên tiểu tử này…!”
Sự biến đổi đột ngột khiến gã áo trắng không kịp trở tay.
Thấy lưỡi đao sắp chém tới cổ, gã vội cúi người tránh né, thoát hiểm trong gang tấc, rồi lăn một vòng trên đất, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách.
Khi đứng dậy, trong mắt gã tràn đầy kinh ngạc.
Từ lúc gặp Lục Thanh đến nay, không biết bao lần gã đã bị hắn làm cho chấn động, nhưng chiêu đao vừa rồi vẫn vượt quá sức tưởng tượng.
Từ cương chuyển nhu, từ nhu lại hóa cương, biến hóa liền mạch như nước chảy, không hề có chút gượng ép nào.
Ngay cả gã cũng chưa từng thấy ai có thể đạt đến trình độ đao pháp như thế.
“Cương nhu hòa hợp, tinh xảo đến cực điểm… Một đao sư thực thụ! Tiểu tử, có phải ngươi đã giết Lão Thất?!”
Trong khoảnh khắc, gã áo trắng bỗng nhớ đến thi thể của Lão Thất trong Thung Lũng Vô Danh, không kìm được buột miệng kêu lên.
Lúc ấy, thi thể Lão Thất bị chém bay đầu, áo giáp da nứt toác, nhưng thương thế trên người lại không nặng.
Rõ ràng, kẻ ra tay khi đó không đủ sức chém xuyên cả áo giáp trong một chiêu.
Khi ấy, gã còn thấy kỳ quái: tại sao một kẻ yếu như vậy lại có thể giết Lão Thất dễ dàng đến thế?
Giờ đây, tận mắt chứng kiến đao pháp của Lục Thanh, gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/4818353/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.