Sau khi suy nghĩ một lúc, Lục Thanh bắt đầu tiến hành trị liệu cho ngụy phu nhân.
Thấy sắc mặt đau đớn của ngụy phu nhân, hắn trước tiên dùng ngân châm châm vào vài huyệt để giảm đau.
Sau vài mũi châm, đôi mày đang nhíu chặt vì đau của ngụy phu nhân dần giãn ra, sắc mặt cũng bớt tái nhợt hơn.
Lục Thanh gật đầu, có phần hài lòng.
Nhờ thời gian gần đây học y thuật cộng thêm cảnh giới võ đạo đề cao, hắn hiểu sâu hơn về cơ thể con người.
Trong việc vận dụng châm cứu, hắn đã có lĩnh ngộ nhất định.
Hiệu quả tức thời của vài mũi châm vừa rồi chính là bằng chứng tốt nhất.
Nhưng đó chỉ là tạm thời giảm đau, không thể chữa tận gốc.
Tình trạng của ngụy phu nhân không thể chỉ dựa vài mũi châm mà ổn định được.
Ngay cả dược liệu thông thường cũng khó có tác dụng.
Hơn nữa, hoàn cảnh hiện tại không thích hợp đốt lửa sắc thuốc.
Vì vậy, sau khi giúp ngụy phu nhân giảm đau, Lục Thanh lấy từ hộp thuốc trong giỏ ra một bình ngọc và trầm ngâm suy nghĩ.
---
“Đó là gì vậy, Lục đại phu?”
Ngụy Thiếu gia kinh ngạc khi thấy bình ngọc trong tay hắn.
Là công tử sinh ra trong thế gia, có đôi lúc hắn hơi ngây ngô, nhưng về nhìn hàng tốt – hắn không hề kém hiểu biết.
Bình ngọc trong tay Lục Thanh trắng thuần, không tì vết, như mỡ đông – rõ ràng là ngọc thượng phẩm, vô giá.
Nếu bình ngọc đã quý như vậy, vậy thứ bên trong còn đáng giá cỡ nào?
---
“Trong này là một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/4818326/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.