“Đây là… Làng Hỉ Lạc sao?”
Lục Thanh đứng trên một thân cây lớn, ánh mắt nhìn về ngôi làng phía trước mang theo vẻ khó tả.
Trên vai cậu, Tiểu Ly đứng yên, thân hình đen nhánh gần như hòa làm một với bóng tối dưới tán lá.
Sau khi rời chợ, nhờ theo hướng chỉ dẫn của Mã Cố, Lục Thanh nhanh chóng tìm được một ngôi làng nằm sâu trong thung lũng núi.
Tuy nhiên, cậu không vội ra tay mà dự định đợi đến đêm mới lén xâm nhập.
Lặng lẽ, Lục Thanh men đến gần, rồi trèo lên một cây đại thụ cạnh cổng làng để ẩn nấp.
Sau khi đạt tới Tiểu thành Khí Huyết cảnh, khả năng khống chế cơ thể của cậu đã tiến bộ vượt bậc.
Chỉ cần cố tình thu liễm hơi thở, hầu như chẳng ai có thể phát hiện ra sự tồn tại của cậu.
Về phần Tiểu Ly thì càng khỏi nói.
Hắc Dạ Linh Hồ vốn là loài săn mồi trời sinh, khả năng ẩn mình của nó vượt xa con người.
Nếu nó thật sự muốn che giấu bản thân, dù có ở ngay trước mặt, người thường cũng khó lòng phát hiện.
Nếu không biết sẵn vị trí của Tiểu Ly, e ngay cả Lục Thanh cũng bị nó lừa.
Có lẽ vì không ngờ sẽ có ai đến gây chuyện, nên canh phòng ở Làng Hỉ Lạc khá lỏng lẻo.
Ngay cổng làng chỉ có hai tên lính gác, dáng vẻ uể oải, vừa ngáp vừa nói chuyện phiếm.
Lục Thanh vận siêu năng lực tra xét, phát hiện cả hai đều là thành viên ngoại bang của Hắc Lang bang, xem ra nơi này chính là mục tiêu cần tìm.
Cậu hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/4818267/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.