Chương trước
Chương sau
Dịch: Tuệ.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Cá.

Nguồn:

Trong bộ sưu tập các loài sinh vật hải dương kì bí ở chỗ Thạch Lão đã từng đưa ra một số định nghĩa về các loài thủy quái cũng như quái vật biển:

Thứ nhất: Những loài sinh vật khổng lồ mà mọi người không thể nào tin là có thật, nguyên nhân là vì ô nhiễm môi trường đã dẫn đến sự biến dị về kích thước của chúng dưới nước.

Thứ hai: Môi trường xung quanh bị ảnh hưởng bởi sự biến đổi của vỏ trái đất, núi lửa…, khiến cho các loài sinh vật cũng tiến hóa theo.

Thứ ba: Có thể là thế hệ sau của các sinh vật thời nguyên thủy xa xưa.

Thứ tư: Có thể là một loại động vật chưa từng được biết đến.

Sở Tiên vô cùng đồng tình với bốn cách lí giải trên. Bởi vì con cá chình khổng lồ mà hắn từng gặp cũng là một trường hợp biến dị và cá sấu của hắn cũng là một trường hợp đột biến do ảnh hưởng của môi trường. trên báo cũng rất hay bắt gặp tin tức về một vài loài cá khác thường cũng như các loài sinh vật mới đó thôi.

Chỉ có một thứ Sở Tiên chưa thấy qua đó là đời sau của các sinh vật cổ đại thôi.

- Tiểu Tiên anh thử nghĩ xem liệu thủy quái có thể bất ngờ nhảy ra hay không? Khi hai người đang trượt băng ở trên mặt biển hồ thì Tiểu Dĩnh đột nhiên hỏi.

- Không đâu, thủy quái nếu như cứ xuất đầu lộ diện thường xuyên thì sẽ không được gọi là thủy quái nữa. Sở Tiên mỉm cười trả lời; sóng âm vẫn đang quét trong phạm vi bán kính bốn km. Năng lượng được tăng lên làm cho khả năng dùng sóng âm rà soát của Sở Tiên hôm nay cũng mạnh hơn rất nhiều, vì thế hắn tin rằng chỉ cần mình đi một vòng quanh hồ Nghi Sơn là đã có thể biết được con thủy quái dưới hồ đang ở đâu.

- Không biết thủy quái có bộ dạng thế nào nhỉ, em thực sự muốn nhìn thử xem. Tiểu Dĩnh cười cười nói.

- Sau này sẽ dắt em đi xem thử. Sở Tiên nở nụ cười. Rất nhanh sau đó hai người họ đã đến cái lỗ thủng mà người ở khu Nghi Sơn đã đục ra.

Ngay khi hai người họ sắp sửa tới chỗ bờ thì một hình ảnh đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn khiến cả người hắn cứng đờ lại.

- WTH, đây là thứ gì vậy? Trên mặt Sở Tiên lộ rõ vẻ sợ hãi.

Tiểu Dĩnh đang hiếu kì nhìn ngắm xung quanh nên không có phát hiện ra sắc mặt khác thường của hắn.

- Mẹ kiếp, đây là cái thể loại gì vậy? Điều này sao có thể chứ?

Những hình ảnh xuất hiện trong đầu khiến lòng Sở Tiên dậy lên một trận sóng mạnh, hắn nhìn con quái vật có thân hình khổng lồ kia, không nhịn được bèn chạy đến phía trước.

- Tiểu Tiên, anh muốn đi đâu đấy? Tiểu Dĩnh thấy hắn bước nhanh tới phía trước, nghi hoặc nhìn hắn.

- Không có việc gì, anh đi thuê một máy phá băng. Sở Tiên vẫn đang cảm nhận được con quái vật mà chính hắn cũng không thể tưởng tượng nổi đang nằm im không nhúc nhích liền chạy qua đó ngay lập tức.

- Sao vậy? Tiểu Dĩnh nhìn hắn đầy kinh ngạc.

Sở Tiên không có nhiều lời, đi tới chỗ người đàn ông đang cầm chiếc máy phá băng, sau đó rút ra hai trăm tệ để thuê lấy chiếc máy.

- Làm sao vậy tiểu Tiên? Tiểu Dĩnh nhìn cử chỉ có chút khác lạ của hắn, vẻ mặt nghi ngờ hỏi.

- Vừa nãy hình như anh nhìn thấy một cái gì đó vô cùng to lớn lại còn dị dạng nữa, có lẽ là con thủy quái. Sở Tiên nói với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

- Thật á?

- Anh cũng không chắc lắm, để anh đục một lỗ ra xem xem. Sở Tiên mỉm cười với cô, sau đó lập tức đi tới vị trí hiện lên trong đầu, dùng hết sức phá bỏ lớp băng ở chỗ đó.

Tiểu Dĩnh im lặng quan sát, cô cũng không nói gì mà chỉ đứng đó, thích thú nhìn ngó.

- Mẹ nó, rốt cuộc đây là thứ gì? Cái loại năng lực này đúng là quá biến thái luôn. Sở Tiên nghĩ trong đầu, rất nhanh sau đó bên cạnh hắn đã xuất hiện một cái lỗ đường kính khoảng một mét.

May mà ở khu vực này có thể đục được lỗ, nếu không thì việc hắn muốn nhìn một cách rõ ràng sẽ gặp chút khó khăn rồi.

Lớp băng bị Sở Tiên đào lên rồi ném qua một bên, sau đó hắn lập tức mở ra thị giác thượng đế để quan sát con quái vật dưới đáy hồ kia.

Trong nháy mắt, ánh mắt của hắn liền tập trung vào sinh vật kì quái dài khoảng một mét ở phía dưới cái lỗ kia.

Đây là một loài sinh vật kì quái trông giống như bị hóa thạch rồi vậy. cả người nhìn có vẻ cứng ngăng ngắc như một hòn đá, vô cùng cứng.

Nó có cái đầu rất kì dị, toàn bộ đầu đều phủ những cái răng như mũi kim một cách rậm rạp chằng chịt. Hàm răng thì mỗi một đều có kích thước khoảng 3cm, chiếm toàn bộ đầu, cả người đen kịt, lẳng lặng đứng ở dưới đáy, nửa người chìm trong bùn đất, nhìn qua vô cùng kinh khủng.

Hình dáng bên ngoài của con thủy quái này tuy rằng nhìn qua vô cùng đáng sợ, nhưng đó cũng không phải điều khiến Sở Tiên phải khiếp sợ mà khiến hắn như vậy chính là, vừa nãy cái con thủy quái này đã có một chút sự thay đổi.

Trong lúc Sở Tiên đang ngơ ngác không biết tại sao thì con thủy quái nhanh chóng biến thân một cách toàn diện

Không sai, chính xác là biến thân.

Sở Tiên tận mắt nhìn thấy những hình ảnh trong đầu hắn, một sinh vật dài một mét, thân hình giống con đỉa và có cái đầu trông rất dữ tợn biến thành một con gần một mét. Cái kiểu biến hóa đầy vĩ đại này chính là thuật biến thân trong truyền thuyết.

- Không biết đây là cái kiểu trớ trêu gì, không ngờ lại có kiểu biến hóa như vậy. Trog lúc tâm trí Sở Tiên đang để lên con thủy quái thì một thông tin bỗng xuất hiện trong đầu hắn.

Đỉa đột biến: Năng lượng 12100

Kĩ năng: Thân thể co rút lại. Hấp thụ nhanh.

Lực công kích: 15003

- Sặc, năng lượng hơn một vạn, sức chiến đấu hơn vạn rưỡi. Cái con này còn kinh dị hơn cả con cá mập trắng nữa. Đã thế lại còn có hai kĩ năng.

- Thân thể co rút lại, chắc chính nhờ khả năng này đã giúp nó có thể biến đổi thân hình lớn thêm hoặc nhỏ đi rồi.

Sở Tiên nhìn con đỉa đột biến mà trong lòng cảm thấy chấn động, cơ thể có các tế bào có thể co rút lại kiểu này khiến hắn cảm giác rằng nó đã thoát ra khỏi phạm vi của khả năng thiên bẩm rồi, giờ phải gọi nó là thần thông.

- Cũng không biết con này là làm sao mà lại tồn tại được, quả thực là biến thái, thử nghĩ mà xem, một cái thứ mà đang dài chừng một mét bỗng chốc dài ra bảy, tám mét; đúng là kinh khủng!

- Đỉa đột biến, chắc là đỉa nước biến dị hoặc tiến hóa thành, mà đỉa nước có thể thay đổi kích thước cơ thể thành to hoặc nhỏ, có lẽ cái con này cũng có cái nguyên lí đó.

Sở Tiên nhìn chằm chằm con đỉa mà trong lòng càng không ngừng suy tính, lực chiến đấu hơn một vạn thì không nghi ngờ chút nào là nếu hắn mà biến thành cá thì sẽ bị giết trong tích tắc.

- Nếu như ta có thể có được cái kĩ năng này thì đã tốt rồi. Trong lòng hắn đột nhiên có chút khát vọng, nhưng mà vừa nghĩ đến lực công kích của nó thì da đầu Sở Tiên có chút giật giật.

Nếu như bây giờ có mười con Dunkleosteus của hắn ở đây thì không biết chừng đã có thể giết được nó. Nhưng mà bây giờ chỉ có mình hắn, muốn giết nó thì đúng là mơ mộng hão huyền rồi.

- Nó có thể cắn đứt cả dây thép, bây giờ muốn bắt nó bằng dụng cụ bắt cá thì là điều không thể rồi. Sắc mặt Sở Tiên không ngừng thay đổi, trong lòng không ngừng nghĩ cách làm sao để tóm được sinh vật này.

- Thực ra thì không cần bắt nó cũng được, chỉ cần lấy được một miếng thịt của nó hoặc máu của nó để có thể thu được gen là xong rồi, sau khi thu được gien hắn sẽ chế tạo một con đỉa đột biến khác rồi ăn nó là đã có thể có được kĩ năng bẩm sinh của nó rồi.

Kiểu thu thập kĩ năng này là nhẹ nhàng nhất rồi, cũng gần giống như phương pháp bug vậy.

Thế nhưng, nhìn cơ thể cứng như đá của nó thì Sở Tiên thấy rằng muốn làm nó bị thương là điều hết sức khó khăn. Hắn chả có gì hoài nghi rằng cái độ cứng này chắc không kém gì con Dunkleosteus của hắn đâu.

Trọng lượng ít nhất mấy tấn mà ép lại thành có một mét thì độ cứng như vậy cũng là điều dễ hiểu.

- Đây mới thật sự là thủy quái! Có thể hóa lớn hóa nhỏ như vậy thì chả trách mọi người không thể nhìn thấy nó. Nếu như tất cả các loài thủy quái đều có cái khả năng này thì tỉ lệ con người có thể bắt được chúng gần như bằng không.

- Tiểu Tiên, anh đang nhìn cái gì vậy? Ở phía trong có cái gì đâu. Tiểu Dĩnh nhìn hắn đứng bất động, mắt thì cứ nhìn chằm chằm vào cái lỗ thì liến tò mò hỏi.

- À, không có gì. Anh chỉ đang nhìn xem có bóng dáng con thủy quái kia không thôi. Sở Tiên cười đáp.

- Đâu có thấy thủy quái đâu. Tiểu Dĩnh liếc nhìn hắn.

Sở Tiên cười trừ, nhìn con đỉa vẫn không hề nhúc nhích, bất đắc dĩ lắc đầu.

- Chúng ta đi câu cá đi? Tiểu Dĩnh vừa cười vừa nói.

- Được rồi, đi, chúng ta vẫn là nên đi câu cá thôi.

Sở Tiên trong lòng thở dài đầy bất lực, đem trả lại máy phá băng, sau đó tiện thể thuê luôn hai cái cần câu.

Nhưng mà khi bọn hắn vừa đi tới vị trí câu cá buổi sáng thì Sở Tiên bất ngờ nhìn thấy một đám người mặc trang phục cảnh sát và và những người mặc đồng phục màu trắng đang đi tới phía này.

- Trời ạ, những người khu Nghi Sơn lại đi gọi người của cục Thủy Văn đến đây. Lúc này, một người trung niên đứng cách đó không xa kinh ngạc lên tiếng.

- Chắc là muốn điều tra thử, dù sao thì sự việc ngày hôm nay cũng rất là kì lạ, biết đâu hồ Nghi Sơn thực sự có thủy quái.

- Thật không ngờ lại kinh động đến người của phía cảnh sát và chính quyền luôn. Tiểu Dĩnh nhìn về phía đó, sắc mặt đầy kinh ngạc.

- Điều này cũng là hiển nhiên thôi, việc đánh bắt cá vào mùa đông ở hồ Nghi Sơn có thể mang lại cho nơi này thu nhập mấy trăm vạn, bây giờ đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, chính quyền khu Nghi Sơn đương nhiên phải điều tra cho rõ ràng rồi.

Tiểu Dĩnh gật đầu, hỏi:

- Anh nghĩ bọn họ có thể bắt được thủy quái hay không?

- Không biết. Sở Tiên làm bộ không biết lắc đầu:

- Đi, chúng ta đi qua xem một chút đi.

- Ừ. Tiểu Dĩnh tò mò gật đầu.

Ở chỗ hồ Nghi Sơn cũng có gần nghìn người hiếu kì kéo qua đó vì muốn hiểu rõ hơn một chút về tình hình.

- A, Á Vận bây giờ đã làm trong chính quyền địa phương rồi. lúc Sở Tiên bước tới thì bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, hắn nở nụ cười khi nhìn thấy một người thanh niên cao gần mét chín.

Người thanh niên đó là bạn học của hắn hồi trung học, lúc đó quan hệ của hai người bọn họ rất tốt, nhưng mà hiện tại bọn họ đã hơn một năm không gặp nhau rồi.

Mà người thanh niên cũng không có chú ý tới Sở Tiên, lúc này hắn đang cầm một thiết bị trong tay, chăm chí nhìn mặt hồ với dáng cẻ nghiêm túc.

Người chung quanh tò mò nhìn nhóm người bọn họ, xì xầm thảo luận.

- Xin mọi người nhường đường một chút, chúng tôi muốn điều tra qua về tình huống ở hồ Nghi Sơn. Một người cảnh sát trung niên nhìn qua đám người đang tụ tập ở đó bèn lên tiếng nói.

- Rà soát kiểu gì vậy vị huynh đệ, có thể dùng máy móc gì để nhìn thấy được các thứ trong hồ à? Một người có tuổi đứng bên cạnh không nhịn được đưa ra câu hỏi.

- Đương nhiên có thể. Một người nhân viên mặc trang phục màu trắng lên tiếng:

- Xét thấy sự việc hôm nay rất đặc biệt nên cục thủy văn sông Trường Giang chúng tôi mới đến đây điều tra. Mọi người cũng không nên suy đoán lung tung, trên thế giới này không có thủy quái, cho dù có, cũng chỉ là một loài sinh vật chưa được biết dến thôi, không đến nỗi li kì như mọi người tưởng tượng đâu.

- Vậy làm thể nào để kiểm tra được. Cả một cái hồ rộng thế này nếu thực sự có thủy quái thì cũng không thể xuất hiện được.

- Có thể được, chúng tôi có máy quét tầng sâu, có thể thấy các loại cá lớn trong hồ, nếu quả thật có loại cá hai, ba mét; thậm chí là bốn, năm mét thì đương nhiên sẽ hiện ra. Một người mặc quần áo của cục Thủy văn giải thích.

Những người chung quanh chủ động chừa lại một lối đi, người bạn hồi trung học của Sở Tiên cầm theo máy quét tầng sâu nhanh chóng đi lên trước.

- Máy quét tầng sâu có nguyên lý hoạt động giống như máy quét trên các tàu đánh cá, có thể rà soát các sinh vật biển trong một phạm vi nhất định, máy của cục thủy văn bọn họ chắc hẳn là hiện đại hơn nên có thể rà soát một cách kĩ càng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.