Chương trước
Chương sau
_Về sau gọi ngươi là Nhị Kiếm. Sở Tiên nhìn tên to con trước mặt nói, mặc cho hắn có nghe hiểu hay không.

Đem bốn con cá nóc trong bồn ra, Sở Tiên biến thành hình cá nuốt chúng vào.

_Keng, nuốt cá nóc thu được thiên phú độc tố ngoài da!

Sở dĩ gọi là độc tố ngoài da là vì có thể làm cho nội tạng hoặc các vị trí khác nhiễm độc, mà Sở Tiên thu được năng lực này chỉ là bản thân có thể chứa độc được thôi chứ không thể phóng ra độc được.

Đây là một loại năng lực phòng thủ, nhưng Sở Tiên không thích thú năng lực này lắm, nếu như bản thân sắp bị ăn thịt thì đồng nghĩa với việc sắp “toi” rồi còn đâu.

Nhưng Sở Tiên cũng tiếp nhận, vì thiên phú không bao giờ là đủ với hắn.

Hắn biến lại thành hình người, nhìn thấy ba người đàn ông thân thể lõa lồ không một mảnh vải che thân mới đánh nhẹ vào đầu mình chợt nhớ ra, nếu có người nhìn thấy trong phòng hắn có ba người đàn ông trong tình trạng nguyên thủy như này, có ngàn vạn cái miệng cũng không giải thích nổi, đúng là tình ngay lí gian mà!

_Ba người các ngươi ở lại đây đừng nhúc nhích, ta đi mua cho các ngươi ít quần áo!. Sở Tiên nói xong liền khóa trái cửa, đi tới siêu thị lớn trong khu.

Mua ba bộ quần áo và giày, Sở Tiên đi qua thư viện tiểu học mua một ít sách cùng Tân Hoa từ điển, rồi mua thêm một chút đồ ăn.

Đi về phòng, Sở Tiên nhìn ba người cá của hắn đứng im ru không “nhúc nhích” bèn im lặng lắc đầu

_Mặc quần áo vào đi, ế, thôi, lão Tầm, ta dạy ngươi mặc quần áo trước, ngươi phải nhớ kỹ đấy!

Sở Tiên thành thục giúp hắn mặc đồ, sau đó nói

_Ngươi giúp hai người bọn họ mặc đồ đi!

Nhưng nằm ngoài dự kiến của hắn, lão Tầm vậy cũng nhanh chóng hiểu ý, mặc đồ cho Nhất Kiếm Nhị kiếm, nhìn qua trông có vẻ rất đẹp, nhưng cách học của lão Tầm lại vô cùng biến thái.

_Nào nào nào, ba người các ngươi tới đây, ta dạy cho các ngươi Hán Tự và nói chuyện, nhìn thấy nội dung phía trên không?. Sở Tiên hóa thân thành giáo viên mầm non dạy ba người họ.

_Thiên tài rồi, định mệnh!

Hai phút đồng hồ sau, Sở Tiên không kìm được vỗ vỗ đùi, hắn phải học lòi mắt mấy tháng mới đọc thuộc hai mươi sáu chữ cái, lão Tầm chỉ nhìn nghe một lần đã hoàn toàn nhớ được rồi, thậm chí có thể đọc trôi chảy là đằng khác.

_Có lẽ cho hắn một chút thời gian, lão Tầm có thể trở thành một giáo sư người cá tri thức uyên bác chứ chả chơi! Sở Tiên hai mắt lấp lánh nhìn hắn, sau đó dạy học tiếp.

Ghép vần, hán tự, phép tính số học cơ bản, Sở Tiên chỉ mất một giờ dạy lão Tầm mà hắn đã hiểu toàn bộ rồi, thậm chí phát hiện mình chỉ cần đưa cho lão một quyển sách thôi là hắn có thể tự mình học tập không cần ai dạy hết.

_Tốt quá rồi, thật sự là tốt quá, haha!. Sở Tiên hưng phấn nở nụ cười, sau đó đưa hắn quyển Tân Hoa từ điển để hắn tự học.

Tới lúc ăn cơm tối, Sở Tiên nhìn thấy sức ăn của ba người mà thấy khá bất ngờ, sức ăn của cá rất lớn, ba tên này bé nhất là Nhất Kiếm, chỉ có 75 cân. Cũng may là bọn họ ăn một bữa có thể no cả ngày, nếu không nuôi mấy tên này cũng ngốn của hắn không ít tiền.

_Ba con cá này mặc dù đã được cải tạo thành người, nhưng lại chưa có thân phận, còn phải tìm cho họ một nơi ở riêng nữa, đưa bọn họ đến vùng ngoại ô cho an toàn.

_Danh phận chỉ cần bỏ tiền là có thể làm được, còn về chỗ ở thì!

Sở Tiên nghĩ ngợi, hắn quyết định ngày mai đi mua một khu biệt thự, dựa theo số lượng cá có thể thống trị tuyệt đối, thì còn mười một con cá nữa.

Để bọn hắn ở trung cư chả an toàn tẹo nào, hơn nữa với IQ của ba bọn họ thì khó nói lắm, cho nên đưa bọn họ tập trung ở một nơi thưa người qua lại sẽ tốt hơn

Quanh thành phố Thanh Hải có rất nhiều khu biệt thự, sát biển cũng không ít, hắn hoàn toàn có khả năng mua một căn để người cá ở đó sinh hoạt, nếu gặp phải sự cố cũng có thể nhanh chóng lặn trốn dưới biển.

Mặc dù bọn họ đã được biến đổi thành người, nhưng bản năng sinh tồn dưới nước vẫn không hề bị mất đi.

Nghĩ ngợi một hồi, Sở Tiên nói với họ nếu như buồn ngủ rồi thì ngủ ở trên ghế sopha, còn mình thì trở lại phòng ngủ ngủ.

Lão Tầm, Nhất Kiếm, Nhị Kiếm bọn hắn trở thành người cá, nhưng một số đặc tính vẫn không thay đổi, kể như việc đi ngủ chẳng hạn, loài cá không phải là không cần ngủ, nhưng thời gian ngủ rất ngắn, đương nhiên không thể so sánh với những loài cá ngủ đông được.

Trong lúc Sở Tiên ngủ, lão Tầm một mình lật giở cuốn Tân Hoa từ điển đọc, mà tốc độ đọc khiến người khác phải tặc lưỡi, chưa đầy một phút lật một tờ, mặt nghiêm túc vô cùng, dáng vẻ giống như đưa toàn bộ câu chữ in vào trong đầu.

Nhất Kiếm, Nhị Kiếm mặt mũi ngơ ngác, hiếu kỳ nhìn ngó chung quanh, sờ sờ mó mó khắp căn phòng.

_Nhất Kiếm, Nhị Kiếm, các cậu qua đây, tôi dạy cho các cậu học Tân Hoa từ điển!.

Nửa đêm, lão Tầm đang say sưa đọc sách đột nhiên nói với hai người bọn họ.

Nhất Kiếm, Nhị Kiếm nhớ tới lời Sở Tiên nói phải nghe lời lão Tầm, liền lập tức đi tới.

_Nào, cùng ta đọc!

Nếu như lúc này Sở Tiên đi vệ sinh nhìn thấy cảnh tượng này chắc phải vui sướng mà nhảy lên mất, lão Tầm mới được cải tạo chưa đến một ngày mà đã nói năng lưu loát như vậy rồi, đúng là biến thái mà.

Nhưng nếu hắn nhìn thấy lão Tầm dạy Nhất Kiếm, Nhị Kiếm đọc cuốn Tân Hoa từ điển này không biết là nên khóc hay nên cười nữa.

Nhưng cũng không lâu sau đó, Sở Tiên sau khi tỉnh lại chuẩn bị rửa mặt liền nhìn thấy lão Tầm đang dạy bọn hắn nói chuyện.

_Các cậu, đọc theo ta, Nhất Kiếm, ngươi nói trước, ngươi tên Nhất Kiếm.

_Ngươi tên Nhất Kiếm!

_Tự ngươi giới thiệu tên của mình phải nói là tôi tên Nhất Kiếm, nói lại lần nữa nào.

_Tôi tên Nhất Kiếm

_Đúng rồi, ta tên gì nào?

_Tôi tên lão Tầm!

_Là ông, không phải xưng tôi!

_Ồ, ông tên lão Tầm

_Bộp! Sở Tiên nhìn thấy cảnh đó vỗ một cái vào trán, cảm thán có, hưng phấn có, “cạn lời” cũng có.

_Lão Tầm có trí tuệ thông minh gấp bốn năm lần so với Nhất Kiếm, Nhị Kiếm, có thể sánh ngay với thiên tài, trong khi đó Nhất Kiếm, Nhị Kiếm như một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, năng lực tiếp thu khá nhanh.

_Với tốc độ này, nửa tháng là bọn hắn có thể hoà nhập vào thế giới rồi, tới lúc đó có thể đem theo bọn họ đi cùng mình.

Sở Tiên cười

Tiếc là giống cá to lại quá ít, phải đi mua thêm, biết thế lần trước tại bến tàu mua quách con cá thu ngừ bự con ấy rồi, tốn năm vạn cũng được, hơi sức đâu mà đi so đo với tên não ngắn ấy chứ.

_Lão Tầm, qua đây, hôm nay ta dạy cho ngươi nấu cơm!

Sở Tiên đúng là tính biến lão Tầm thành siêu nhân đây, cái gì cũng dạy hắn học.

Ừ, thế này về sau bữa sáng có người làm rồi!

PS: Cải tạo thành người cá là tất nhiên, tôi cũng có “mơ hàng” khá nhiều, một vài độc giả không thích tôi cũng không biết làm sao, nhưng mà, tôi vẫn muốn các bạn ủng hộ tôi. Còn nữa, cảm ơn tất cả độc giả đã like truyện này, thực sự cám ơn sự ủng hộ của các bạn lắm lắm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.