Lại nấn ná thêm mấy ngày, Lý Thuần Quân mới có thể ngồi dậy với vẻ mặt tỉnh táo cùng một tinh thần sảng khoái. Hiện giờ trạng thái của hắn đã ở mức tốt nhất có thể, thế nên hắn nghĩ là mình có thể bắt đầu làm những chuyện mình cần làm được rồi.
Khi bản thân còn chưa kịp chuẩn bị bất kì điều gì thì Lam Hồ Điệp đã xông thẳng tới căn lều của hắn, một mặt phấn khích kéo xoạch mảnh vải che ra: "Lý Thuần Quân, ta tính ra được vị trí của nó rồi, chúng ta có thể lập tức khởi hành á!"
Việc Lam Hồ Điệp đột ngột xuất hiện trước mặt như vậy không khỏi khiến hắn giật thót một trận. Nhưng khi nghe xong tin tức từ chỗ nàng, hắn lại càng thêm giật mình hơn, biểu lộ khó tin ra mặt.
"Ngươi không bịp ta?"
"Ta không bịp ngươi"
Lý Thuần Quân: "..."
Hả? Từ khi nào việc tìm kiếm Thái Sơ Chí Bảo trở nên đơn giản như vậy rồi?
Quái lạ.
Chẳng phải trước đó nó vẫn luôn giấu mình sao? Tại sao bây giờ lại lộ mặt dễ dàng như vậy?
Hắn cứ tưởng mình lại phải thiên tân vạn khổ thêm một phen... Nhưng sự thật lại không phải vậy. Nó đơn giản, thuận lợi đến mức để Lý Thuần Quân cảm thấy có chút không chân thực.
Bất quá, nói sao thì nói, đây không hẳn đã là chuyện xấu...
"Tạ ơn" Lý Thuần Quân lần nữa nói lời tạ ơn với Lam Hồ Điệp.
"Không có gì đâu, cứ coi như ta đang trả ơn cứu mạng là được" Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-that-su-la-dang-cuu-the/3119321/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.